Dạo này mọi thứ với nó vẫn vậy, nhưng cuộc sống có vẻ trở nên mệt mỏi và nặng trĩu hơn kể từ khi mọi thứ trên nên hỗn độn kể từ khi nó biết đến ông chú trộm cướp kia và người đàn ông mà ông ta kể với nó.
Nó mới từ nhà ông ra suốt hai tuần nay thông tin nó thu nhập được không hề ít một chút nào. Nhưng càng tìm tòi sâu nó càng thấy cái chết của ông ta quả thật rất kì lạ.
-Iric...Iric ...._Tiếng gọi từ xa của Ocsa, cô nàng cũng đậu vào trường này
-Ừ_Nó dơ cách ta lên nặng trĩu, cố nặng cho ra nụ cười dưới cái bọng mắt đen sâu kia, khuôn mặt nó phải nói đến một chữ''tham'' cũng vạn lần không thể bằng được, mỗi sáng phải bôi rất nhiều kem che khuyết điểm thì mới được
-Này, lâu không gặp, mày đẹp hơn trước một chút đây_Cô nàng tươi cười nói với nó, cô biết nó với cô chỉ là một tình bạn bình thường khó mà đạt đến hai từ ''bạn thân'' nhưng nó rất tốt và ở bên nó thật sự rất thoải mái, nên cô mới lựa chọn người bạn thân này hoàn toàn là từ tấm lòng, cô mong một ngày trái tim nó sẽ có hơi sống sẽ làm bạn thân của cô
-Dạo này sao rồi, có anh nào chưa?_Nó hỏi, vì nói khá nhiều từ nên cơ miệng truyền tới cảm giác đau đau
-Uầy, tao thì đầy anh theo mà chưa muốn có bạn trai thôi_Cô nói
-Chứ không phải đầy anh theo nhưng không được anh nào à, tiểu thư tôi biết cô quá mà, nói chuyện lúc nào vế trước cũng đúng về sau thì sai sự thật_Nó nói, tâm trạng cũng có chút đổi mới hơn
-Hì, hì, làm gì có_Ocsa gãi đầu, gãi tai miệng cười ngặt nghẽo
-Này
-Hửm, có chuyện gì?_Osca hỏi
-Sao mi biết ta học trong đây, hay là tình cờ?_Nó hỏi
-À, hôm trước ta có đi siêu thị gặp cái ông gì mà Bảo gì gì ấy, hắn ta hỏi về việc học của mi, ta đâu biết đâu, sau hắn ta nói cho ta biết đó, hay không nạ, mi thật là có phúc được một người đa tài như thế thích chẳng bù cho ta chẳng có lấy một ma nào tốt, thật buồn!
-Nè, đi chơi đi
-Uk
-''Sao mọi chuyện của mình đều liên quan đến anh ta chứ, rốt cuộc là sao đây''_Nó nghĩ
-Này ăn đi gần chảy nước ra rồi_Ocsa đưa cây kem cao cao với một màu trắng dí vào tay nó thúc dục bảo ăn
-Ờ
-Có chuyện gì sao?_Ocsa đột nhiên hỏi, không khí có phần trầm xuống vì cô nàng giời đây đang nghiêm túc không còn cười nữa
-Không có gì đâu, chỉ là street trong học tập thôi, không đáng ngại, chuyện bình thường mà_Nó nói, liếm nhanh kem
-Ừ, nếu có chuyện là phải nói đó đừng có,...................._Mấy chữ sau nhỏ dần rồi trở nên lí nhí không thành lời
-Thôi nào, bà cụ non chẳng phải đi chơi sao, vui lên đi chứ_Nó nói, tay còn quẹt kem lên mặt cô
-Uk, nhưng..._Cô trầm ngâm
-Nói gì thì nói đi, đừng cảm thấy mệt mỏi hay hối hận với những gì mình đã nói thì được rồi, chúng ta là bạn không phải người xa lạ vì thế, trong khi nói chuyện cũng là lúc tháo đi một lớp mặt nạ với xã hội trên mặt, làm gì thì làm đừng vì tớ mà đau buồn, bản thân tớ không xứng đáng với sự quan tâm cao cả đó đâu, chuyện của tớ, tớ tự biết mình sẽ làm gì, ngàn vạn lần đừng vì đó mà u buồn, tớ biết đối với cậu tớ là một người bạn mà chẳng bao giờ làm bổn phận của đúng một người bạn, nhưng hãy để tớ ......._Nó chưa dứt câu Ocsa đã lao chầm đến ôm nó, vài giọt nước mắt rơi ra, cô thật sự không muốn nó nói những lời như thế
-Ừm, tớ biết rồi, tớ sẽ nghe theo_Cô cười khì khì, chút nước mắt vẫn đọng trên khóe mặt bộ dạng lạnh lùng lúc trước với mọi người đã được lột sạch mà không những còn trái ngược rất nhiều nữa
-Vậy đi chơi,,,,,,,,,sa rang hê sa rang hê _Nó chưa dứt lời tiếng điện thoại vang lên bài hát
-Alo
-............._Người đàn em của nó, cũng như chị em kết nghĩa
-Ừ, cảm ơn, chủng bị đi
-............
-Ừ_Nó tắt máy, quay qua nở nụ cười với cô để dấu đi cái sự hỗn độn trong lòng
Cô biết nó đang nghĩ gì, cũng biết vấn đề của nó gặp phải khi tình cờ đọc nhật kí của nó, thật ra là không phải nhưng cô rất đau lòng khi thấy từng dòng chữ của nó
-Chúng ta đi thôi_ Cô có chút phối hợp với khuôn mặt lúc này của nó
-Này hai cô gái_Tiếng gọi phía sau vang lên