Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu


Cả hai cùng nhau đi dạo bên bờ biển.

Lúc đi cũng là lúc ánh hoàng hôn đẹp nhất.

Những đám mây phía chân trời đều bị nhuộm thành màu đỏ hồng, đẹp đến nao lòng khiến người khác không thể rời mắt được.

“Đúng là vô cùng đẹp.

Mặc dù tôi đã xem qua ảnh chụp nhưng khi được tận mắt chứng kiến vẫn không tự chủ được mà cảm thấy chấn động.”
Hai người vừa đi về phía trước vừa nói chuyện.

Tuy nhiên, vừa mới bước được vài bước, bước chân của Nam Khuê đột nhiên dừng lại.

Cô biết lúc này bản thân đi đến đó nhất định sẽ gặp được anh cùng Chu Hiểu Tinh.

Nhưng cô thực sự không đủ mạnh mẽ để có thể nhìn bọn họ bày tỏ tình cảm trước mặt mình.

“Tiễn Nam, tôi cảm thấy có chút không khỏe.” Nam Khuê đột nhiên muốn lùi bước.

Nhưng Chu Tiễn Nam lại không cho phép điều đó xảy ra.

Anh mở miệng nói: “Khuê Khuê, em có muốn chứng minh một chút không?”
“Sao cơ?”
“Đồ ngốc, trong khoảng thời gian này ở đây đã xảy ra nhiều chuyện quan trọng như vậy sao vẫn không chịu nói cho chúng ta biết, cứ một mình chịu đựng cùng chống đỡ, còn ở trước mặt tôi tỏ ra vui vẻ mà cười nói, chẳng lẽ em không coi tôi là bạn bè tốt hay sao?”
Nam Khuê cúi đầu: “Chính bởi vì coi mọi người là bạn tốt cho nên mới không muốn làm cho mọi người vì tôi mà lo lắng!”
“Hiện giờ tôi đã biết rồi, em cũng không muốn biết hiện tại Cố Mạc Hàn đối với em là có cảm giác gì, có yêu em hay không, có ghen khi em đứng cùng người khác hay không sao?”
Nghĩ đến hình ảnh ngày hôm đó khi cô đi tìm anh, trái tim của Nam Khuê lại nhói đau.

“Anh ấy có lẽ sẽ không để ý đâu, dù sao trong lòng anh ấy cũng chỉ có một mình vị hôn thê của mình mà thôi.”
“Điều đó chưa chắc đã đúng!” Chu Tiễn Nam nói.

Sau đó, anh nói thêm: “Khuê Khuê, tôi là đàn ông, vì vậy tôi hiểu rất rõ những gì mà đàn ông nghĩ trong lòng.”
“Cái gọi mà cùng với Chu Hiểu Tinh đính hôn, cái gì là thân phận vị hôn thê, tất cả đều là do một mình Chu Hiểu Tinh tự mình bịa đặt, giữa bọn họ vốn dĩ không có tình cảm gì, trong khoảng thời gian này hai người đã tiếp xúc với nhau, anh ấy chắc chắn đã để ý đến em, đã động tâm với em rồi.”
“Chỉ là anh ấy bị ràng buộc bởi thân phận của mình và với tư cách là một người đàn ông, anh ấy có ý thức về trách nhiệm của bản thân.

Cũng chính vì lý do đó mà trăm phương ngàn kế kìm nén tình cảm của mình dành cho em, cũng không muốn thừa nhận bản thân đã có tình cảm đối với em.”
“Không chỉ vậy, anh ấy còn muốn áp chế bản thân bởi thân phận vị hôn phu của Chu Hiểu Tinh, muốn che chở cùng chăm sóc cho cô ta gấp đôi, đối với cô ta thật tốt.

Nhưng tôi tin rằng trong lòng anh ấy chắc chắn có tình cảm đối với em, để ý em.”
“Cho nên Khuê Khuê à, sao chúng ta không tự mình tới thử nghiệm một chút!”
Nghe những lời mà Chu Tiễn Nam nói, trong lòng của Nam Khuê cũng bắt đầu nuôi một tia hy vọng.

“Làm thế nào để thử nghiệm đây?”
“Lát nữa chúng ta sẽ qua đó, cố ý cách bọn họ một khoảng thật gần, tôi sẽ cố ý làm ra một chút động tác thân mật với em, để cho người khác hiểu nhầm, em chỉ cần phối hợp với tôi là được.”
“Làm như vậy có được không?” Nam Khuê có chút lo lắng.

Chu Tiễn Nam vô cùng kiên quyết nói: “Cứ tin ở tôi!”
Rất nhanh sau đó, Nam Khuê đã ngẩng cao đầu đi về phía hai người bọn họ.

Lần này, Cố Mạc Hàn cũng ngây ngẩn cả người.

Bảy ngày, đúng bảy ngày.

Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy cô đi dạo bên bờ biển sau bảy ngày qua.

Nguyên bản trong lòng anh vô cùng quay cuồng, hưng phấn thậm chí có chút không khống chế được.

Tuy nhiên, khi anh nhìn thấy một người đàn ông đẹp trai đứng bên cạnh cô, trái tim anh như bị một thứ gì đó đập thật mạnh.

Người đàn ông bên cạnh cô ấy là ai?
Trong lòng anh vừa mới có nghi vấn.

Ngay sau đó, người đàn ông bên cạnh cô đã đưa tay ra và nắm lấy tay cô.

Mà cô không những không từ chối.

Ngược lại còn nở nụ cười vô cùng dịu dàng, giống như con chim nhỏ nép vào ngực hắn ta.

Không thể không thừa nhận chiều cao của hai người vô cùng tương xứng, ngay cả dung mạo cũng là xứng lứa vừa đôi, một người thì xinh đẹp, người còn lại thì đẹp trai.

Nhưng không hiểu sao anh lại cảm thấy vô cùng tức tối và ghen tuông!
Bên tai anh thậm chí còn truyền đến một giọng nói của cô gái nhỏ.

“Oa, mau nhìn người đàn ông kia đi, dáng người thẳng tắp, eo thon, rất có khí chất quân nhân, thật đẹp trai.”
“Đúng vậy, anh ấy đúng là đẹp trai mà, hơn nữa còn là hình mẫu lý tưởng trong số những người đàn ông nữa đó!”
Còn nữa, người phụ nữ bên cạnh anh ấy cũng thật xinh đẹp, cô ấy còn đang mang thai, ai da, quả nhiên đàn ông đẹp đều là hoa đã có chủ, vợ chồng bọn họ đúng là một cặp xứng đôi, cặp đôi này tôi ủng hộ cả hai tay.”
Những lời này rơi vào trong tai của Cố Mạc Hàn gần như không sót một chữ nào.

“Hợp cái gì mà hợp? Chỗ nào hợp chứ?”
“Cô gái nhỏ này chỉ nhìn vẻ ngoài thôi sao? Hơn nữa, bọn họ có chỗ nào giống vợ chồng chứ, rõ ràng là giống như anh em trong một nhà.”
Cố Mạc Hàn mím môi, tròng mắt màu đen láy nhìn chằm chằm Nam Khuê cùng Chu Tiễn Nam không hề chớp mắt.

Trong lòng càng thêm tức giận.

Anh cảm thấy bản thân giống như một bình dấm bị đổ, chỗ nào cũng ngửi thấy mùi chua.

Mùi vị này thật là kỳ quái.

Điều khiến anh cảm thấy khó chịu hơn cả chính là bọn họ nhìn nhau với đôi mắt tràn đầy mật ý, vô cùng hạnh phúc.

Bỗng một cơn gió thổi qua, tóc của Nam Khuê bị gió thổi rối mất một chút.

Cô duỗi tay nhẹ nhàng vuốt.

Nhưng vừa mới sửa sang lại thật tốt thì lại bị một cơn gió khác thổi hỏng mất.

Đang lúc cô muốn sửa lại mái tóc của mình thì đột nhiên Chu Tiễn Nam đi đến đằng sau của cô, đưa tay ra sờ vào mái tóc của cô, nhẹ nhàng nói: “Cứ giao cho anh, anh sẽ xử lý thật tốt!”
“Được.” Cô gật đầu, hơi hơi mỉm cười.

Một cái cúi đầu nhẹ mỉm cười kia làm cho người ta kinh tâm động phách, đẹp động lòng người.

Nếu không được tận mắt chứng kiến ​​và tận mắt cảm nhận, Cố Mạc Hàn sẽ không bao giờ biết rằng trong lòng sẽ ghen ghét như thế, chua xót đến vậy.

Vô cùng chán nản.

Cũng vô cùng áp lực.

Những ngón tay thon dài của Chu Tiễn Nam nhẹ nhàng xuyên qua giữa mái tóc mềm mại của Nam Khuê, chỉ một lát sau, anh đã chỉnh lại mái tóc của cô thật tốt.

Đồng thời, anh cũng lấy từ trong túi ra một cái dây buộc tóc vô cùng xinh đẹp, nhẹ nhàng buộc cho Nam Khuê.

Khuôn mặt của Nam Khuê vẫn rất xinh đẹp, dù đang mang thai nhưng khuôn mặt của cô vẫn nhỏ nhắn như ngày nào.

Ngoài làn da trắng nõn, sau khi buộc dây buộc tóc mà Chu Tiễn Nam chuẩn bị, trông nó có một vẻ đẹp nhỏ nhắn, thanh tú, tươi tắn và tinh tế.

Cảm giác hoàn toàn khác.

Nhưng dù là vẻ đẹp nào thì tất cả đều đọng lại trong lòng của Cố Mạc Hàn.

Anh cảm thấy bản thân mình bị điên rồi.

Nếu không phải vì liều mạng kìm nén, anh sẽ không thể rời mắt hỏi bọn họ được.

Anh không thể ở đây lâu hơn được nữa.

Nếu không, anh sợ rằng bản thân sẽ lao lên đánh người đàn ông đang đứng bên cạnh cô.

Hơn nữa càng sợ bản thân sẽ hét lớn lên: “Nam Khuê, mấy ngày trước không phải còn nói thích tôi hay sao, mới qua mấy ngày liền đổi ý rồi sao?”
Vẻ mặt của Cố Mạc Hàn vô cùng nghiêm túc, không muốn tiến lên chào hỏi bọn họ một chút nào.

“Hiểu Tinh, chúng ta quay về thôi!” Anh nói.

Chu Hiểu Tinh sao có thể không biết trong lòng anh đang nghĩ gì cơ chứ!
Cô cố tình không muốn nghe theo lời anh nói.

Cô biết Mạc Hàn nhất định đã nhìn thấy Nam Khuê và người đàn ông đó, cô cũng nhìn thấy cho nên cô muốn nói ra.

“Mạc Hàn, ở lại một lát nữa đi, đúng rồi, anh nhìn phía trước đi, đó không phải là Nam Khuê hay sao?”
“Hả? Em không nhìn nhầm đó chứ, cô ấy hình như đang ở cạnh một người đàn ông, lại còn nắm tay với người ta, dáng vẻ vô cùng hạnh phúc.”
“Mạc Hàn, xem ra chúng ta thật sự đã hiểu lầm cô ấy rồi.

Lần trước cô ấy còn tưởng rằng anh chính là ông xã của cô ấy, quả thật là đã nhận sai rồi.

Người đứng bên cạnh cô ấy có lẽ chính là ông xã của cô ấy, dáng vẻ vô cùng đường hoàng lại đẹp trai nữa, đúng là xứng đôi.

Thật tốt quá, cô ấy đã tìm được ông xã của mình rồi, thật là cảm thấy vui thay cho cô ấy!”
“Mạc Hàn, tốt xấu gì chúng ta cũng đã từng gặp cô ấy vài lần, hiện tại cô ấy đã tìm được ông xã của mình, chúng ta cũng nên đi qua chào hỏi một chút, chúc mừng cô ấy một chút nhé!”
Sau đó, Chu Hiểu Tinh liền kéo cánh tay của Cố Mạc Hàn đi về phía Nam Khuê..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui