Cô Vợ Ảnh Hậu Lại Bỏ Trốn


Chiến Đình Kiêu hừ nhẹ một tiếng, không nói gì.Cả người anh nóng muốn chết, sao Lục Diệp còn dám lộn xộn chứ?Nhưng là anh không hạ nhiệt độ như vậy, hẳn là không tốt lắm phải không?Trong lòng Lục Diệp nhất thời có chút lo lắng.“Chiến Đình Kiêu, anh vẫn nên để tôi đứng lên đi, tôi đảm bảo không đi, sẽ chuẩn bị cho anh một cái khăn lông.”.Chiến Đình Kiêu lạnh giọng nói: “Không muốn.”.“Nhưng anh như vậy…”.“Em thật sự muốn đi?”.Trong bóng đêm đen kịt, Lục Diệp cố sức gật đầu.Nếu đại boss bệnh nặng ở bên cạnh cô, đến lúc đó chuyện này nhất định sẽ đổ lên đầu cô.Sau khi lên báo, có khi lại nói cô là hồng nhan họa thủy cũng không biết chừng.Lục Diệp không ngừng tìm các loại lí do không hề có sức thuyết phục, có lẽ chính cô cũng không biết, cô đơn giản chỉ là lo cho tình hình của Chiến Đình Kiêu mà thôi.“Em cho tôi hôn một cái, tôi sẽ để em đi.”.“…”.

Giọng Lục Diệp nhất thời lạnh xuống.

“Nha, vậy thì cứ nóng chết anh đi.”.Sốt thành kẻ ngốc, cô cũng không cần bồi thường phí vi phạm hợp đồng nữa, như vậy rất tốt phải không?“Em yên tâm, tôi đã sớm mời luật sư rồi.


Nếu tôi và em trong khoảng thời gian này ở bên nhau có xảy ra chuyện gì, em sẽ làm Chiến phu nhân thừa kế nhà họ Chiến.”.“!!!”.Lục Diệp vô cùng khiếp sợ.Chuyện này là sao? Dặn dò hậu sự? Phi phiphi.

Hậu sự ở đâu ra chứ ?“Chiến Đình Kiêu, sao anh phải làm vậy...”.“Năm năm trước em nên gả cho tôi.”.

Chiến Đình Kiêu trầm giọng nói.

“Cho nên hiện tại cũng chỉ là thực hiện nghĩa vụ lúc trước thôi.”Trước khi gặp Lục Diệp, căn bản anh không biết người phụ nữ mình muốn kết hôn năm năm trước chính là cô.Thật ra cuộc hôn nhân này đối với Chiến Đình Kiêu cũng không có ý nghĩa quá lớn, nhưng lần này gặp lại Lục Diệp, mọi chuyện đều đảo lộn.“Nhưng là năm năm trước tôi đã...”.


Lục Diệp nói tới đây, lập tức thông minh mà dừng lại.

Không được không được, thiếu chút nữa cô nói lộ ra mất rồi.

Nếu như cô nói ra câu cô vừa nghĩ đến kia, đến lúc đó chính là tự vạch áo cho người xem lưng rồi.

“Ai, chuyện cũ không nên nhắc lại.”.Chiến Đình Kiêu gật đầu, nói, nói: “Được, chúng ta không đề cập tới nữa.”.Vòng một vòng, đề tài lại vòng trở về rồi.“Vậy có phải giờ anh nên để tôi rời giường chăm sóc anh không?”..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận