Bởi vì phòng làm việc chậm chạp không phát lương, Đan Phong nhìn thấy dáng điệu của các nhân viên từng người đều phờ phạc, trong lòng so với ai đều lo hơn cả.
Để đuổi chụp được tin xấu của Mạn Nhu, anh đã cầm toàn bộ tài sản của mình, hai tháng trước sau khi phát lương, nhà của anh đề cầm đi thế chấp rồi, bây giờ thật sự đi đến bước đường cùng rồi.
"Anh Đan, em góp tiền chỉ đủ em tiêu đến cuối tháng này thôi, nếu mà tiếp tục không phát lương nữa, em thật sự phải đi rồi".
"Chủ biên, chúng tôi không phải ép cậu, chỉ là ai cũng phải sống tiếp".
Đan Phong biết những người này ăn cứng theo anh cũng rất cực khổ, anh nắm chặt nắm đấm, nói với mọi người: "Cho tôi thêm chút thời gian nữa, rất nhanh tình hình sẽ thay đổi"!
Nghe anh nói vậy, các nhân viên cũng đành đợi thêm.
Đan Phong ngồi trước bàn làm việc của mình, suy nghĩ hết lần này đến lần khác, cầm lấy túi của mình rời đi, anh trực tiếp đi đến nhà hàng tối đó, tìm người quản lí để hỏi phương thức liên lạc với ông chủ thần bí kia.
Chỉ là không đợi anh mở lời, người quản lí liền đưa cho anh một chiếc điện thoại.
Người đó sớm biết anh sẽ đồng ý!
Lòng bàn tay của Đan Phong hơi toát mồ hôi, anh cảm thấy bản thân dường như đang trúng vào bẫy của một ông lão nào đó, lại có thể, anh là đang cùng ma quỷ giao dịch!
"Alo, việc anh nói, tôi đồng ý thay anh làm".
"Vẫn là cái giá đó, nếu anh có yêu cầu khác, có thể nói ra".
Người đó không có gì cười, trong ngữ khí mang đến một loại hiểm đùa cợt lòng người.
"Tôi muốn gặp anh"!
Đan Phong cảm thấy anh chí ít cần biết thân phận của đối phương mới được.
"Được, mang kĩ tất cả tiền của anh, tôi sẽ phái người đi đón anh".
Đan Phong nghe tiếng tắt đi của điện thoại, trở về phòng là việc thu dọn tất cả chứng cứ và hình ảnh, chuẩn bị giao cho đối phương, anh đã dùng hết sức mạnh của mình đối với việc vạch trần bộ mặt thật của Mạn Nhu không ôm hy vọng nữa rồi.
Nếu đã bàn chuyện làm ăn, đương nhiên cần lấy ra bản lĩnh của anh.
Chỉ là tạm thời buông tha cho Mạn Nhu, khiến anh cảm thấy rất không vui, nhưng mà anh muốn dùng thời gian lâu, Mạn Nhu sẽ cùng Phong Miên cùng bị tiêu diệt!
.....
Lúc Mạn Nhu đang chuẩn bị cho tiệc thời trang năm mới EURO, chị Hy xin nghỉ vài tiếng, Mạn Nhu cũng không hỏi nhiều.
Phong Miên mấy ngày nay bởi vì việc của Long Đằng liên tục họp, Mạn Nhu không muốn vì việc này đi làm phiền cô, chỉ là ở trong điện thoại đơn giản nhắc đến một câu.
"Chị Hy sẽ cùng em đi, chị yên tâm làm việc đi, nếu có việc gì đó, có cần sắp xếp người khác làm người quản lí của em"?
"Không được, chị không yên tâm".
Mạn Nhu chỉ đành thỏa hiệp: "Vậy được, nghe chị".
"Tiệc tối chị phái tài xế đưa em qua đó, sau khi chị kết thúc hội nghị, qua đó đón em".
"Được, em đợi chị".
Mạn Nhu cảm thấy cũng chỉ là một buổi tiệc tối thôi mà, sẽ không xảy ra bất kì vấn đề, hơn nữa, địa vị của nàng bây giờ bày ở đó rồi, chắc cũng sẽ không có người tìm nàng gây phiền phức.
Chỉ có điều, tình hình hiện trường có chút không giống.
Chị Hy để xe dừng lại, cùng Mạn Nhu vào thang máy lên tầng.
"Dự buổi tiệc tối nay đều là người nổi tiếng thế giới và giới thời trang, cũng có rất nhiều nghệ sĩ trong giới giải trí, có điều em ở bọn họ một chút cũng không thua kém".
Chị Hy giúp Mạn Nhu vừa chỉnh sửa trang phục, vừa nói.
Lúc này, Mạn Nhu cũng phát hiện chị Hy hôm nay cũng trang điểm rồi, với lại ăn mặc cũng rất ưu nhã.
"Chị trang điểm như này rất đẹp, rất phù hợp với chị".
Mạn Nhu nhìn chị Hy nói: "Vì Trần Viễn mà trang điểm sao"?
"Ừ..."Chị Hy cười.
Sau khi cửa thang máy mở, hai người cùng đi đến chỗ thảm đỏ lối vào: "Chị đến phòng nhỏ bên kia đợi em".
"Không cần đâu, nếu cùng Trần Viễn hẹn hò thì chị đi sớm đi, buổi tối Phong Miên sẽ đến đón em".
"Vậy được....có việc gì gọi điện cho chị".
Chị Hy cười vẫy vẫy tay, quan sát bên cạnh không có kí giả bộ dạng khả nghi, cũng yên tâm nhìn Mạn Nhu tự mình vào hội trường.
Mạn Nhu mặc lễ phục dài đến đất màu tím nhạt, cả người thể hiện ra vẻ đẹp ưu nhã của phục cổ, nàng đã quen với ánh đèn rực rỡ không ngừng cùng với ống kính của các kí giả, mặc dù nàng không có Phong Miên làm bạn, hào quang của nàng cũng đủ để toàn hội trường sáng rực rỡ.
"Các vị, chúng ta hãy hoan nghênh một vị nữ minh tinh, cô ấy là Mạn Nhu"!
Cả hội trường lấy bối cảnh là phong cách châu Âu phồn hoa, cùng với tiếng nhạc, Mạn Nhu đi đến trước bảng kí tên, giơ tay kí tên của chính mình, sau đó xoay người cười với ống kính.
"Hoan nghênh Mạn Nhu, mời vào hội trường"!
Bởi vì thân phận đến tham gia buổi tiệc tối này là không giống nhau, cho nên bên tổ chức đặc biệt dựa vào ngành nghề của mỗi người để sắp xếp chỗ ngồi, còn ở trên bàn đặt một hộp quà hoa tươi xinh xắn.
Chỗ ngồi của Mạn Nhu ở chính giữa sân khấu nghiêng về hướng đông, lúc nàng chuẩn bị ngồi xuống, bên cạnh bàn đã có hai người phụ nữ ngồi, trong đó một người từng ở Ảnh Đàm rất có khí chất nổi tiếng nữ minh tinh La Nhiễm, khí chất thoát tục, hai năm trước cùng một nhà từ thiện người Úc âm thầm kết hôn, sau đó có rất ít tác phẩm lên sóng, nhưng nhân duyên trong giới giải trí không tệ, thỉnh thoảng cũng tham dự hoạt động như vậy.
Lúc cô nhìn thấy Mạn Nhu, nhàn nhạt gật đầu ra hiệu, coi như là chào hỏi, Mạn Nhu cũng cười tỏ ý lại.
Bữa tiệc kết thúc Phong Miên đến đón nàng như đã hẹn hai người cùng về nha.
Mạn Nhu nhìn thấy sự mệt mỏi trong mắt Phong Miên, đau lòng ôm chặt cô.
"Em nhìn chị lao lực như vậy, thật sự rất muốn giúp chị làm việc gì đó? Bây giờ việc thu mua Long Đằng gần kết thúc rồi, danh sách diễn viên (Mảnh Vỡ Ký Ức) cũng đã chốt rồi, vậy chị có thể nghỉ ngơi một vài ngày không"?
"Cũng không có đơn giản như vậy, thật ra cao cấp của Đại Thiên đều rất không coi trọng bộ phim (Mảnh Vỡ Ký Ức) này, bởi vì phim thương nghiệp chủ yếu hiện nay khá, bộ phim này càng hướng đến tình tiết của phim, có thể rất không phù hợp thị hiếu của nhiều công chúng".
Niên đại bây giờ, rất ít người bỏ tiền đi xem phim loại cảm xúc như này.
Điểm này, Mạn Nhu cũng đang suy nghĩ, Đại Thiên dù sao cũng là một công ty, các đổng sự cần nhìn thấy có kế hoạch báo cáo.
"Miên, bộ phim này nhất định sẽ rất hot"! Mạn Nhu ngẩng đầu, cực kì kiên định nói: "Chị làm việc rất có tính sách lược, mặc dù từ con số người xem, có thể đại đa số công chúng không thích đề tài như này, nhưng chỉ cần tuyên truyền tốt, khiến mọi người truyền tai nhau, có thể câu chuyện phim khá đặc biệt ngược lại cũng có thể trở thành một con ngựa đen".
"Em đoán, chị bởi vì lưỡng lự như vậy, có phải vì biên kịch bộ phim này là chị không"?
Ánh mắt của Phong Miên lay động tình cảm.....
Mạn Nhu tiếp tục nói: "Thật ra em vừa nhìn thấy kịch bản này đã bị thu hút rồi, là chị dùng câu chuyện này thuyết phục Berbie, làm cảm động em, shellyneo cũng đối với nó rất thú vị, đây chẳng lẽ không thể chứng minh nó là một bộ phim hay sao"?
"Mặc dù em không biết chị đối với bộ phim này gửi gắm tình cảm ra sao...."
Phong Miên không ngờ việc này bị Mạn Nhu nhìn thấu, cô cũng không có ý giấu giếm, chỉ là....cô gật đầu, cầm lấy kịch bản, đây là cô khởi nghiệp trước khi tiếp nhận tổng tài Đại Thiên".
Mạn Nhu bỗng nhiên tỉnh ngộ.
Cũng là nói, so với buôn bán, Phong Miên càng muốn làm tác giả biên kịch.
"Nhất định sẽ bán đắt nhất phòng vé! Trên mặt tình tiết đã rất hoàn mĩ rồi, tuyển chọn diễn viên đã cần tốn tâm tư ".
"Chị muốn bố của nam chính còn cần đắn đo một chút".
Giống như lúc trước, hai người bọn họ trên vấn đề phim ảnh có thể nói rất lâu.
Lúc này Mạn Nhu cũng quan sát thấy, lúc Phong Miên đang đề cập về kịch bản, cả người cực thoải mái.
Thì ra, giấu dưới vẻ bề ngoài thâm trầm bình tĩnh là một tâm hồn nhiệt huyết như vậy, cô nói đến đồ cô yêu thích, cũng có thể giống thiếu niên mười mấy tuổi hưng phấn vậy.
Việc này cô cũng chưa kịp để hoàn thành mơ ước, Mạn Nhu muốn cùng cô hoàn thành!
.......