Cô Vợ Bảo Bối Của Lão Đại Si Tình


Bốn người sau khi nói rõ ràng mọi chuyện cũng tách nhau ra, Thanh Yên được Gia Hào đưa về Thanh viên, hai người vờ như chẳng có chuyện gì xảy ra, chủ tớ bình thường.
Tại Dương thị, Dương Thành đang bàn với hai vị cổ đông lớn về dự án bất động sản sắp tới, anh dường như chẳng đề cập với họ về vấn đề thay đổi khu quy hoạch.

Mặc cho hai người họ hết mực suy tính, Dương Thành vẫn ngồi đó, anh đăm chiêu suy nghĩ về lời Thanh Yên nói.

Mãi cho tới khi cuộc họp kết thúc Gia Hào cũng trở lại phòng làm việc để báo cáo lịch trình ngày hôm nay của vị phu nhân thì Dương Thành mới tạm gấc chuyện ấy .
Tên trợ lí đứng trước mặt vị chủ tịch tối cao không khỏi toát mồ hôi sợ anh nhân ra điểm bất thường.
-" Cô ấy mượn cậu từ tôi cả một ngày chỉ đơn giản là để lái xe đưa cô ấy đi lấy cảm hứng thôi sao?"
Không thèm ngước nhìn cấp dưới, Dương Thành chăm chú hết nhìn vào màn hình máy tính rồi lại nhìn vào bản kế hoạch trước mặt.
" Không chỉ đơn giản như vậy phu nhân còn nhờ tôi...!nhờ tôi..."" Cậu cần tôi hỏi lại?"" Dạ không, phu nhân nhờ tôi chọn giúp cô ấy chiếc áo để tặng anh "" Hết rồi?"" V...!vâng"" Cậu ra ngoài đi?"Có vẻ sếp không tin lắm nhưng chịu bỏ qua không tra khảo thêm nữa là Gia Hào đã mừng lắm rồi.

Áp lực chủ tịch là một thì áp lực phu nhân tới mười, ai mà biết làm lỡ kế hoạch của cô ấy sẽ nhận hậu quả gì đâu chứ.
" Haahaha...!anh nói dối như thế đến tôi cũng cảm thấy bất thường đó.


Được rồi, khoảng mấy giờ Dương Thành về vậy tôi còn biết đường mà chuẩn bị?"" Tôi đành bịa đại thôi phu nhân, mà khoản 7h thì chủ tịch sẽ về tới nhà"" Ok tôi cúp máy đây "Sau chuyện lần ấy Thanh Yên càng thêm thân thiết với Gia Hào hơn cụ thể là trước mặt anh, Dương Thành cũng một mực tin tưởng mà giao cô cho trợ lí trông trừng.

Gánh nặng ngày càng đè lên vai Cậu trợ lí xấu số, vừa phải giải quyết việc của tập đoàn vừa phải hộ tông phu nhân, hôm nào cô hành động thì còn phải suy nghĩ lí do để giấu giếm sếp.
Từ ngày Thanh Yên đề suất với Dương Thành chuyện khu vực ngoại ô thành phố đến này cũng đã hơn một tháng, vài ngày nữa thôi buổi đấu giá sẽ chính thức diễn ra cô cang phải chuẩn bị nhiều thứ hơn nữa bận bịu tối mặt.
Cô nhớ trước đây Dương Thành đã thu mua lại Khu đô thị An Nam trong khoảng thời gian đầu lợi nhuận thu về rất cao nhưng chỉ một thời gian ngắn sau đó thì dự án xảy ra vấn đề.

An Nam mất giá trầm trọng khiến Dương thị gặp không ít khó khăn.

Tuy nhiên với tài năng kinh doanh Dương Thành không mất quá nhiều thời gian để chấn chỉnh lại mọi việc đưa tập đoàn trở lại quỹ đạo, nhưng với khả năng của Lương Bằng và mấy tập đoàn ngoài kia thì khó mà vực dậy công ty trở về thời kì hưng thịnh.
Chính vì lí do này mà Thanh Yên mới nhất quyết tham gia buổi đấu giá, trước tiên phải loại bỏ đối thủ chừa đường cho Lương Bằng tham gia đấu giá.

Có đánh nhau thì phải đánh vào kho bạc của kẻ thù trước mới giành chiến thắng.
-" Em chuẩn bị đi lát nữa sẽ có người mang đồ tới cho em, anh phải ở lại tập đoàn giải quyết chút công việc tới giờ
Gia Hào đón em"
-"Em biết rồi, hẹn anh tại buổi đấu giá"
Thanh Yên đã chuẩn bị tâm lí cho kế hoạch lần này, cô hào hứng nghĩ đến vẻ mặt lúc Lương thị sập bẫy rất thú vị.
Khoảng 6h chiều đàm dạ hội của cô dã được giao đến nơi, vì không muốn có người lạ đến gần mình nên Thanh Yên chỉ nhận đồ rồi tự trang điểm.

Kiếp trước không chăm chút bản thân kiếp này cô phải lo cho mình hơn mới được, may sao trước kia có học qua makeup cho người mẫu nên bản thân cô cũng không gặp nhiều khó khắn trong việc sửa soạn.
Bước xuống lầu, Thanh Yên lúc này dường như trở thành một vị nữ hoàng, lớp trang điểm không quá dày tôn lên đường nét trên gương mặt.

Màu son đỏ càng khiến cô trở nên quyến rũ hơn trong chiếc đầm dạ hội màu đen tuyền.
" Trông tôi ổn đúng không, ra dáng nữ chính chưa?"" Thanh Yên cô tính chiếm hào quang của ai ở buổi đấu giá đây?"Từ dưới nhà vọng lên âm thanh sắc lẹm của một người phụ nữ, A Thanh thong thả ngồi vắt chéo chân ngước lên nhìn lão đại phu nhân của mình.

" Không nhiều, đủ để người khác ấn tượng được rồi.

Mà sao cô lại ở đây?"" Lão đại kêu tôi bảo vệ cô, dù nói là âm thầm nhưng tôi thấy không cần thiết"' Lộ liễu.

Được rồi đi thôi, đi dằn mặt bồ cũ nào"" Mời"Gia Hào lúc này cũng mới lên tiếng, cậu cúi người đưa tay về hướng cửa lớn ra hiệu để Thanh Yên đi trước.

A Thanh cũng thong thả bước theo sau, cô không đi chung xe mà dùng mô tô chạy theo phía sau.
Ở trung tâm tổ chức sự kiện có tiếng nhất thành phố, phía bên ngoài tự tập bao nhiêu là siêu xe đắt đỏ, trước của trải thảm hết sức long trọng.

Thanh Yên bước xuống xe cô như trở thành tâm điểm chú ý của mọi người, nhan sắc nối bật, trang phục đắt đỏ cộng thêm chiếc siêu xe hạng sang thu hút ánh nhìn của giới quý tộc.
Bên trong nào ông to bà lớn nói chuyện rất rôm rả, không chú ý nhiều tới họ Thanh yên lia mắt khắp sảnh tiệc rồi dừng lại trước thân ảnh quen thuộc, dường như cảm nhận được Dương Thành quay người lại rời khỏi đám đông tiến gần về phía cô.
' Sao không bảo anh ra đón?"' Không phải anh đã ở đây rồi hay sao?"" Vào trong thôi"Cô khác tay anh tiến vào bên trong, đám xu nịnh thấy họ thì liền bu lấy khen lấy khen để.

Dương thành không mấy quan tâm dẫn cô về phía chiếc bàn lớn hội tự những nhân vật tầm cỡ.
-" Đây là Dương phu nhân sao? Nghe danh đã lâu mà nay mới được gặp, hai người đúng là trai tài gái sắc hahaha"
Trong trí nhớ mơ hồ của cô thì đây là chủ tịch Hoàng, ông lớn trong giới đá quý nhiều lần nhăm nhe lật đổ Dương thị.
-" Chào Hoàng tổng, chồng tôi nhắc khá nhiều về ngài, đúng là người rất có khí chất tôi đây phải ngưỡng mộ rồi"
Nhìn Thanh Yên tự tin giao tiếp với đám người trước mặt, thậm chí còn biết khá nhiều người khiến Dương Thành không khỏi bất ngờ.


Cô không khỏi ngớt miệng rót lời xu nịnh đám người nhưng chỉ có anh nhận ra cô đang châm biếm từng kẻ một.

Cô vợ nhỏ này rất thú vị, còn nhiều điều mà anh chưa khám phá hết ở cô.
" Dương tổng đã lâu không gặp"" Xin chào quách tổng, thật sự là rất lâu rồi chưa có dịp ngồi xuống nói chuyện với ngài.

Xin giới thiệu phu nhân của tôi.

Còn đây là Quách tổng chủ tịch Quách thị ở nước ngoài""Xin chào, tôi là Thanh Yên thật là ếch ngồi đáy giêng nên không biết đến ngài, thứ lỗi cho tôi nhé"'Thanh Yên khéo léo chào hỏi người đàn ông đứng tuổi trước mặt, đúng là cô chưa gặp ông ta bao giờ có nghe danh nhưng không chú ý nhiều.
-" Không sao không sao, cái này không thể trách Dương phu nhân được.

Thôi đến giờ rồi cùng nhau vào bên trong nhé"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận