Cô Vợ Bướng Bỉnh Khó Bảo

Trong không gian đầy lãng mạn, ngọt ngào cùng hạnh phúc đang tràn ngập căn phòng ngủ rộng lớn. Ấy thế! Đang hôn nhau thấm thía để bồi đắp lại tình cảm, vậy mà có một toán người đi vào phá hủy không gian riêng tư của người khác.

"Woaaaaa ngọt ngào quá đi" anh nó giở giọng trêu ghẹo cô em nhỏ của mình.

"Hạnh phúc quá đó nha! PHA đang gato kịch liệt này" hai con bạn nó cũng không tha mà còn chọc thêm vào

"Sau này mình cũng như tụi nó anh nhỉ! Phải hạnh phúc hơn thì em mới chịu đó nha!" chị nó thấy chúng nó hạnh phúc mà thèm thuồng làm nũng với anh nó.

"Được rồi! Nhất định sau này sẽ hạnh phúc hơn tụi nó gấp ngàn lần luôn được không vợ yêu" anh nó cũng đáp lại, ra sức lấy lòng bà xã tương lai.

"Ừm"


Tất cả đều cười nói vui vẻ làm cho cặp vợ chồng kia đỏ bừng mặt cả lên nhìn dễ thương quá chừng.

"Được rồi đừng chọc em nữa ngại quá đi mất" nó ôm mặt mình mà nói

"Vợ em mặt như trái táo đỏ rồi, đừng chọc nữa" hắn nhìn nó lúc này thật đáng yêu, ngây thơ như một đứa trẻ được tặng quà. Yêu chết đi được.

"Lát nữa anh sẽ đưa Hà Phương về, cảm ơn hai em đã chăm sóc vợ anh nha!" hắn nhìn hai cô nói không nhanh cũng không chậm.

"Anh đi chuẩn bị xe, em ngồi đây chơi chút đi" hắn nựng má nó rồi đứng dậy đi ra ngoài.

"Anh hai, anh giúp em hỏi ba xem trước khi quen mẹ thì có yêu ai không? Và lấy giúp em một sợi tóc để khi điều tra ra con gái bà để thì đi xét nghiệm ADN" nó đợi hắn đi khỏi thì nó nhanh chóng nói với anh nó

"Ừm! Anh sẽ lấy cho em" anh nó đi lại cạnh giường quan sát tình trạng sức khỏe nó thế nào rồi trả lời nó. Nó cảm thấy mình thật hạnh phúc khi có một người anh luôn che chở bảo vệ cho nó, luôn đứng về phía nó trong mọi hoàn cảnh mà không nghỉ ngợi hay đắn đó điều gì. Nó quá hạnh phúc nên đã chồm người về phía trước anh nó để ôm người anh trai đáng quý này! Nói ra cũng lâu rồi nó chưa ôm anh nó như vậy, chắc là kể từ ngày nó sang Mỹ đến nay nhỉ.

"Phương!" đang ôm anh nó đầy tình cảm thì bị ai đó gọi làm nó giật mình, "anh quên nói, anh có tin vui muốn nói cho em biết" thì ra là anh nó gọi, muốn nói tin vui cho mình biết. Nên bỏ ra không ôm nữa mà chăm chú lắng nghe niềm vui mà anh trai mình muốn nói.

"Em.... em..." vui quá nên cà lăm luôn ùi

"Em sao hai???!!" nó trợn to mắt long lanh nhìn anh nó.


"Em... em sắp được làm mẹ rồi, và anh... anh sắp được là cậu rồi" anh nó nói trong niềm vui sướng, rồi nó thì đần ra, "cái gì làm mẹ??, cái gì mà cậu???.... không lẽ" nó đưa tay lên bụng sờ sờ, "không lẽ... chỗ này của mình đang chứa một tiểu thiên thần sao, thật thật ư!" nó sờ sờ qua lại rồi nghĩ thầm trong đầu

"Anh hai, không gạt em chứ!!!!!" nó muốn khẳng định lại lần nữa

"Thật!!! Nhưng em vẫn đi kiểm tra lại"

"Trong bụng mình đang có một sinh mạng nhỏ sao?? Mình có thể làm mẹ sao? Đứa bé này có phải đã tồn tại quá sớm rồi không? Nếu... nếu lúc này xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì không phải sẽ tổn hại đến nó sao. Không... không được mình phải bảo vệ nó, đúng mình phải bảo vệ nó sẽ không để chuyện ngoài ý muốn xảy ra" nó suy nghĩ thầm trong đầu đứa nhỏ này xuất hiện quá sớm trong khi kẻ thù đang núp đâu đâu chờ cơ hội khử nó.

Mọi người ai nấy cũng thiếu điều muốn nín thở vì mong chờ sự vui mừng hoặc là bày ra gương mặt hạnh phúc, sung sướng khi biết được mình sắp làm mẹ, còn đằng này nó lại bày ra cái gương mặt lo lắng, sợ hãi,.... đủ thứ biểu cảm để trình diễn trên gương mặt xinh đẹp nó. Và cuối cùng thứ cảm xúc mà mọi người mong muốn cũng được nó đưa ra, nó đã một phen hù mọi người khiếp sợ, ai cũng đưa tay lên ngực mà sờ xem nó còn đập không.

"Ai nói cho mọi người biết em có thai??" nó đưa ra nghi vấn cho tất cả mọi người có mặt


"Anh Thiên Nam của em đó" chị nó trả lời một cách hết sức ngây thơ.

"Oh!"

"Khi về đến nhà anh sẽ kêu Mỹ Tuyết dọn ra ngoài" hắn đang lái xe, mắt vẫn hướng về phía trước nhưng vẫn nói chuyện với nó

"Không cần cứ để chị ta ở lại" nó nắm tay hắn đang đặt ở cần số, cười nhạt nói. Nhưng nụ cười lại cảm thấy có gì đó kì quái mà hắn không giải đáp được.

.........

Xin lỗi! Cácbạnaurahơimuộnnha ^^


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận