Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai


Chương 1026
Mặt Quân gia cứng đờ, đôi mắt lạnh lùng liếc nhìn cô nhóc: “Đúng là nên phẫu thuật chỉnh hình thật.


“Oa, thật không ạ? Vậy chú cũng là làm phẫu thuật chỉnh hình ra sao? Cháu rất ít thấy người nào sống mà đẹp trai như chú đấy…”
Mặt của Quân gia còn đen hơn cả than, gần như rít lên: “Má nó, con mắt nào của cháu nhìn thấy tôi chỉnh hình hả? Gia là trời sinh đã vậy…”
“A a? Thật vậy sao…”
“Cháu còn không thả tay ra thì đừng trách tôi không khách sáo đấy!”
“A, chú muốn đánh cháu sao? Hu hu, chú muốn hành hạ trẻ con sao…” Cô nhóc nói xong lập tức khóc òa lên, dáng vẻ càng khó coi hơn.

“…” Má nó, lỗ tai nào của cô bé nghe ra anh đánh cô bé chứ?
Có lẽ Quân gia điên rồi, lại bị một bé gái heo hầm chết tiệt dây dưa không tha!
Bắc Minh Tư Trình, Bắc Minh Tư Dương, các con nhớ kỹ cho ba!
Trình Trình đuổi theo tới đầu đường nhưng vẫn không thấy bóng dáng Dương Dương đâu.

Cậu quay đầu lại, lúc này mới phát hiện ra mình đã vào khu thánh địa phật giáo trong thành cổ của thành phố S.

“Này này… Bắc Minh Tư Trình… này này…”
Bỗng nhiên, Trình Trình nghe được phía sau có tiếng gọi mình xoay người nhìn về phía bụi cây ven đường.

Bụi cây kia lắc lư, bên trong lộ ra một cái đầu nhỏ, trên đầu còn dính rất nhiều mảnh lá cây.

Đó chính là Dương Dương.

Dương Dương cảnh giác, lấm lét hết nhìn trái tới phải một lúc, xác định cô nhóc bị tàn nhang kia không đuổi theo, mới cố gắng bò ra khỏi bụi cây.

Cậu bé vừa phủi lá cây khô và cành gãy dính trên người, vừa nói: “Emma, tự nhiên bị dọa cho vãi cứt…”
Trình Trình nhướng mày: “Xem em còn dám tán gái linh tinh nữa không!”
“A! Phụ nữ quả nhiên là động vật rất giỏi ngụy trang!” Dương Dương than thở, gãi đầu: “À này, ba chim chết đâu?”
“Ở phía sau đấy, còn đang bị heo hầm đốm tàn nhang kia quấn lấy.

” Trình Trình lạnh lùng trả lời một câu.

“Hả?” Dương Dương ngẩn người: “Không ngờ đốm tàn nhang kia lại có khẩu vị nặng như vậy? Ngay cả lão già thối nát như ba chim chết mà cũng không tha?”
“…” Trình Trình nhún vai: “Em tốt nhất đừng để cho ba nghe được lời này, cẩn thận ba đánh em đấy.


“Vốn là vậy mà! Nhưng thôi được rồi, đốm tàn nhang tìm lão già thối nát cũng đúng, nếu không những nhóc soái ca đẹp trai khí phách, phong độ phiêu dật như em, ai thèm để ý tới cô ấy chứ?”
“…” Trình Trình trợn mắt, nghẹn lời.

“Ọc ọc ọc…” Bụng của Dương Dương không có tiền đồ bắt đầu phản đối.

Đột nhiên, cậu bé ngẩng đầu lên, cái mũi nhỏ hít hít vài hơi: “A, anh có ngửi được mùi gì không? Hình như là đùi gà rán thì phải…”
Trình Trình liếc nhìn với vẻ ghét bỏ: “Em đói tới choáng váng rồi.

Ở đây có chùa chiền phật giáo, làm sao có thể có đùi gà được?”
Dương Dương cũng không để ý tới cậu, dùng lỗ mũi chó tìm mùi, đi về phía trước…
Đi không bao xa, mới rẽ sang một hướng khác, Dương Dương lại đi vào trong một hẻm nhỏ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui