Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai


Khởi Hiên nắm tay Cố Tịch Dao đường hoàng đi vào nhà họ Bắc Minh dưới ánh mắt của tất cả mọi người!
Ông cụ Bắc Minh trố mắt nhìn còn Giang Tuệ Tâm thì hơi nhíu mày lại.

Con ngươi của Bắc Minh Quân đột nhiên run lên!
Hiển nhiên là Cố Tịch Dao vừa mới bị Khởi Hiên kéo tay chạy vào còn chưa kịp hiểu rõ tình hình, cô vừa thở hổn hển vừa nhỏ giọng lầu bầu bên tai Khởi Hiên một câu: “Khởi Hiên, anh nắm đau tay của em…”
Khởi Hiên hơi nới lỏng tay ra một chút nhưng vẫn nắm lấy tay cô không chịu buông ra.

Cố Tịch Dao nhíu nhíu mi tâm, sau khi giương mắt nhìn lên lại gặp được đôi mắt đục ngầu của ông cụ Bắc Minh đang nhìn mình thì hơi trố mắt ra một chút!
Sau đó lập tức lại chạm đến ánh mắt sắc bén của Bắc Minh Quân kia, đầu óc cô ‘Oanh’ một tiếng trong nháy mắt hóa đá…
Bắc Minh, Bắc Minh Quân cái thằng nhãi này, sao, sao cũng ở đây? !
“Khởi Hiên…” Bắc Minh Triều Lâm giống như là cuối cùng cũng được cứu vội vàng đem cây bút nhét vào trong tay Lan Hồng vụng trộm lau lau vết mồ hôi ở thái dương.

Khởi Hiên nhìn Bắc Minh Triều Lâm và Lan Hồng một cái, khẽ vuốt cằm: “Ba, thật xin lỗi con tới chậm.


Lan Hồng vội vàng cười ha hả đi lên trước: “Nhanh, Khởi Hiên, chào ông bà nội đi nào!”
Khởi Hiên gật đầu nắm tay Cố Tịch Dao đi thẳng đến trước mặt ông cụ Bắc Minh và Giang Tuệ Tâm, rất cung kính cúi người xuống chào: “Ông nội, bà nội, Khởi Hiên trở về thăm hai người.


Chỉ một câu ngắn gọn như vậy đã oanh tạc cho Cố Tịch Dao ngây ra như phỗng.

Trong lúc nhất thời đầu óc loạn xì ngậu không suy nghĩ được cái gì, tim phổi như nứt ra… Vậy mà Khởi Hiên lại gọi ông cụ Bắc Minh là ‘Ông nội’ ? !
Ông cụ Bắc Minh nhìn lướt qua Khởi Hiên vui mừng gật đầu: “Ngoan! Ngoan! Khởi Hiên đã lớn thật rồi, tuấn tú lịch sự lắm! Ông nội rất vui, vui lắm…”
Giang Tuệ Tâm cũng mỉm cười nói: “Đúng vậy đấy Khởi Hiên, thật sự làm cho ông bà nội rất bất ngờ.

Ha ha, trước đó cha mẹ cháu ở trong điện thoại còn nói là cháu không về đấy.


Lan Hồng vội vàng cười nói thêm vào: “Dì Tâm, là thằng nhóc Khởi Hiên này không cho bọn con nói cho dì và ba biết nói là muốn cho hai người một sự ngạc nhiên, nó ấy mà chỉ giỏi nghịch thôi, ha ha ha…”
Khởi Hiên vẫn chỉ nhàn nhạt cười nắm chặt tay Cố Tịch Dao liếc mắt nhìn về phía Bắc Minh Quân đang ngồi ở trên ghế sofa mặt lạnh như băng không nói một lời, cậu ta cười nhạt một tiếng phun ra một câu đủ để khiến Cố Tịch Dao phát điên…
“Chú hai, đã lâu không gặp rồi.


‘Oanh’ ! Lần này là một quả bom nguyên tử bạo nổ ở trong đầu Cố Tịch Dao!
Cô giống như nhìn thấy đầu óc của mình bị nổ tung thành một mặt phẳng.

Không thể tin nổi!
Cố Tịch Dao không bao giờ ngờ được nơi mà Khởi Hiên mang cô tới lại là nhà lớn của nhà họ Bắc Minh!
Cũng không bao giờ ngờ được Khởi Hiên vậy mà cùng trong một gia tộc với Bắc Minh Quân!
Càng khiếp sợ chính là…
Cô sững sờ nhìn vẻ mặt hoàn mỹ lạnh như băng của Bắc Minh Quân, Khởi Hiên gọi anh là cái gì?
Chú, Chú hai?
Oanh, sấm sét không ngừng…
Khóe miệng Bắc Minh Quân co quắp giật giật mấy cái nhưng cũng không hề nhìn mặt Khởi Hiên mà trực tiếp lườm Cố Tịch Dao một cái!
Ánh mắt kia mang theo sự sắc bén đủ để khiến cô rùng mình mấy phát!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui