Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai


Chương 494
Trình Trình nổi giận thật, tối qua đồ ngốc Dương Dương này bắn nước tiểu lên mặt người giúp việc thì không nói, giờ còn muốn đối nghịch với ba.

Thằng bé không biết xem thời thế sao.

Rốt cuộc nó muốn gây ra bao nhiêu rắc rối mới cam lòng?
Lúc này đây, đột nhiên Trình Trình cảm thấy, mang Dương Dương về nhà Bắc Minh đúng là một sai lầm! Sai lầm tai hại!
Để giữ lại một hồi ức tốt đẹp trước khi cậu xuất ngoại sao? Cái này là ác mộng thì có! Ác mộng.

“Này! Bình tĩnh! Bắc Minh Tư Trình bình tĩnh đâu mất rồi?” Dương Dương còn dội thêm một gáo nước lạnh: “Chỉ làm mất mặt anh một chút thôi mà, cũng đâu thiếu mất cánh tay miếng thịt nào, anh hẹp hòi thế làm gì?
Trình Trình tức giận đến mức muốn bóp chết thằng nhóc này!
Vừa giật bím tóc dài trên đầu xuống, trừng mắt nhìn Dương Dương: “Thằng ngốc kia! Rốt cuộc em có biết vấn đề ở đâu không? Mẹ đến đây cũng là vì em! Rồi anh Long đến là vì mẹ! Em không thấy sắc mặt của ba rất khó coi à? Có phải em muốn làm ba nghi ngờ anh không, sau đó liên lụy đến mẹ nữa?”
Dương Dương nằm úp sấp trên giường, bị Trình Trình hung dữ như thế, hình như đầu óc cũng dần có phản ứng lại.


“À… ba không nghi ngờ mà…”
“Cái dáng vẻ vừa rồi của em có phải là chuyện mà Bắc Minh Tư Trình anh có thể làm được không? Em không biết chú ba đã bắt đầu nghi ngờ rồi à? Không phải anh đã nói với em, chú ba nói anh là người hai mặt, nếu còn tiếp tục như vậy nữa, sớm muộn gì cũng sẽ lộ tẩy là hai người sinh đôi thôi.


Hai người sinh đôi, hai người! Dương Dương có hiểu được tính chất nghiêm trọng nếu chuyện đó bị vạch trần hay không?
“…” Dương Dương bĩu môi, vẻ mặt rất uất ức: “Ai bảo anh Long đẹp trai như mặt trắng nhỏ thế làm gì, em không thể chấp nhận được có người còn đẹp hơn em… huống chi anh ấy còn không biết tốt xấu mà ôm anh, Bắc MinhTrình Trình, em cứu anh mà…”
Trình Trình không nhịn được lườm một cái: “Cố Dương Dương, rốt cuộc em có hiểu mặt trắng nhỏ nghĩa là gì không hả?” Em không thích anh Long chỉ vì người ta trắng trẻo đẹp trai hơn em? Em còn không ngại mà nói là cứu anh? Em lo anh bị người ta vạch trần thì e cũng không nên tùy tiện gọi một người giúp việc tới ôm anh chứ?”
Trình Trình rối loạn trong gió.

Đúng nhỉ, cậu đưa Dương Dương về nhà mà.

Cũng là cậu nhắn tin cho mẹ.


Nhưng mà cậu cũng không ngờ mọi chuyện lại thành ra thế này… cậu không ngờ lại liên lụy đến mẹ.

Thằng nhóc Dương Dương này không thể an phận một chút sao?
“Hả? Là lỗi của em sao?” Dương Dương nhướng mày lên, cái đầu nhỏ đấm đấm trong ổ chăn: “Vậy anh nói xem nên làm sao bây giờ, Bắc Minh Tư Trình…”
Trình Trình lạnh mặt, giờ mới dần dần bình tĩnh lại: “Em không nghe thấy ba nói gì à, phạt em đóng cửa suy ngẫm lỗi lầm, không cho phép xuống lầu ăn cơm.


Cơ thể nhỏ bé của Dương Dương run rẩy: “…Không ăn cơm em sẽ đói bụng đến gầy…”
“Đói bụng gầy đi sẽ không đẹp trai, sau đó Triệu Tĩnh Nghi sẽ không thích em nữa phải không?” Trình Trình lạnh lùng nói tiếp lời cậu nhóc, vừa cởi cái váy dài trên người, vừa nguýt Dương Dương một cái: “Lý do này em từng sử dụng rồi.


Dương Dương mở to hai mắt: “Bắc Minh Tư Trình anh out lắm, bởi vì em đã không thích Triệu Tĩnh Nghi nữa rồi.

Em phát hiện ra em thích hoa khôi lớp bên cạnh hơn…”
Khóe miệng Trình Trình cứng đờ, cậu trừng mắt nhìn Dương Dương một lát mới nghẹn được một câu: “Cố Dương Dương, sớm muộn gì em cũng hối hận vì sự phong lưu của mình.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận