Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai


Đồng tử cô chợt co rút, từng lời nói của anh chẳng khác nào mũi dao lạnh lẽo khoét vào tim cô, đâm vào tận xương tủy.

Cô bật cười, một giọng cười chế giễu: “Quá khứ của tôi thật sự khiến anh ghê tởm vậy sao? Vậy còn anh? Anh không phải cũng giống như tôi tìm một cô gái để thuê cho mình sao? Dựa vào cái gì mà người phụ nữ sinh con cho anh lại bị anh chê là dơ bẩn còn anh lại tự khiên mình là cao thượng như vậy chứ? Bắc Minh Quân, anh hoàn toàn là một kẻ tiêu chuẩn kép, anh là loại người xem thường phụ nữ từ tận xương tủy! Nhưng bất luận thế nào đi nữa tôi cũng sẽ không từ bỏ Dương Dương! Tôi cần Dương Dương! Chỉ cần Dương Dương thôi!”
Ánh mắt thâm thúy của anh lóe lên một tia sắc lạnh: “Vậy tôi sẽ chống mắt lên xem, hãy bảo gã Vân Chi Lâm của cô phô bày hết bản lĩnh thật sự đi! Đừng làm cho tôi chê cười!”
Vừa dứt lời anh lập tức sải bước vào thang máy.

Cố Tịch Dao sững sờ nhìn theo bóng lưng anh, hai mắt nhạt nhòe.

Hai người họ tại sao lại trở thành thế này?
Ban đêm.


Trong quán bar, lại có người uống rượu.

Bạch Điệp Quý ngồi trước quầy bar, lạnh lùng lau chùi chai rượu quý.

Tuần trước anh ta đã làm một trận với Bắc Minh Quân, vết bầm tím vẫn còn chưa hết.

Nhìn chằm chằm gã đàn ông đang điên cuồng nốc rượu, Bạch Điệp Quý rốt cuộc ngồi không yên, đang định lại đó…
“Ôi chao, lão Bạch, anh bình tĩnh, bĩnh tĩnh đi mà!” Sở Dung Triết vội vàng ngăn cản Bạch Điệp Quý.

“Cậu Sở, anh ấy lại muốn đánh một trận nữa à! Biết rõ tôi vẫn còn tức anh ta vậy mà vẫn chạy tới quán tôi uống rượu!”
“Được rồi được rồi! Anh cứ coi như hormone của anh ấy mất cân đối, thông cảm một chút ha!”

Sở Dung Triết khuyên bảo lão Bạch để anh ta không lại gần, sau đó tự mình ngồi xuống cạnh Bắc Minh Quân, tiện tay cầm lấy chén rượu nốc vào mồm…
“Ai ya, sao rượu lại nóng như vậy chứ!”
Mới uống hai ngụm rượu, Sở Dung Triết liền chịu hết nổi vậy mà anh chàng Bắc Minh Quân này lại dốc hết cả bình?
Sở Dung Triết vỗ vai cậu hai Bắc Minh, thở dài một hơi: “Tôi nói này cậu hai Bắc Minh, chuyện của anh tôi cũng nghe được loáng thoáng.

Nhưng tôi vẫn phải thật lòng chúc mừng anh vì rốt cục anh cũng tìm lại được đứa con đã thất lạc bấy lâu…”
Cạch!
Chén rượu bị dằn mạnh xuống mặt quầy bar.

Bắc Minh Quân say khướt, sắc mặt nặng nề đột nhiên quay sang, đôi mắt hút hồn nhìn chằm chằm Sở Dung Triết: “Chúc mừng? Cậu chút mừng tôi cái mẹ gì? Cậu có biết là tôi cảm thấy nó phiền muốn chết không hả!”
Sở Dung Triết nắm chén rượu nhún vai, cười cười: “Cậu phiền cái lông á? Lần trước khi cậu nằm viện, đã biết tình yêu là gì, sao rồi, lần này có cần anh đây dạy cho cậu biết cái gì gọi là tình thân không?”
Vừa nhắc đến lý luận tình yêu sởn tóc gáy của Sở Dung Triết, sắc mặt của Bắc Minh Quân lại càng lạnh lẽo!
“Cút! Bớt dốt mà còn nhờ con mẹ nó đi!”
“Ha ha, đừng có gắt gỏng vậy mà! Có phải mấy tháng nay Dao không cho cậu thỏa mãn nên cậu thiếu thốn không?” Sở Dung Triết nhướn mày, tròn mắt cười hè hè nói: “Có điều nói đi cũng phải nói lại, thật sự không ngờ Dao lại là mẹ của con trai cậu… Ai, thảo nào tôi có làm gì cô ấy cũng không chịu chấp nhận tôi…”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận