Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai


“Tòa án yêu cầu tổng giám đốc Bắc Minh anh phải cung cấp một vài hình ảnh anh chăm con, chứ bằng không sẽ xem như là anh lạnh nhạt con trẻ, không quan tâm đến con, đến lúc đó tòa án sẽ cân nhắc lại về việc chia lại quyền giám hộ.


“Ý là nếu như tôi không quan tâm đến đứa trẻ thì e là cả đời này cô ấy cũng sẽ không chịu thôi?”
“Hình như cô Cố thật sự có ý này…”
“Cả đời à?”
Bắc Minh Quân nhìn ra ngoài bầu trời bên ngoài song cửa sổ, cả đời sao?
Người phụ nữ ấy định quấn riết theo anh cả đời này à?
Bất thình lình, dường như trái tim anh bị thứ gì đó va phải, anh khẽ híp mắt lại.

Nhả ra làn khói dày đặc, ngón tay thon dài kẹp lấy điếu xì gà, sau khi trầm ngâm suy nghĩ một hồi lâu, rốt cuộc anh cũng quyết định…
Kể từ lần trước bị rơi xuống hầm băng, Lạc Kiều bị Cố Tịch Dao lèm bèm suốt cả ba ngày ròng rã.

Cô cứ lằn nhằn mãi mấy câu như không có não, ý tưởng ngu ngốc, hại người khác đau đầu, khiến cho Lạc Kiều phải cúi đầu ủ rũ trong suốt ba ngày liền, giống như một chú chó làm sai vậy, không dám hó hé tiếng nào.

Một ngày nọ, Cố Tịch Dao ôm máy tính nói chuyện hơn một tiếng đồng hồ, Lạc Kiều cầm cây lau nhà giả vờ kéo qua kéo lại trên mặt đất, thực chất cô ấy đang dỏng tai nghe ngóng cuộc nói chuyện của Cố Tịch Dao.

“…Ừm, có cô chăm sóc bé cưng là tôi yên tâm rồi…hả? Cô chuẩn bị về nước hả?…Phải mang bé cưng về sau?.

.

Đương nhiên là tôi muốn rồi…Nhưng mà cô cũng biết tình hình của tôi đấy, lỡ mà bị Bắc Minh Quân phát hiện ra thì xong đời rồi, tôi không muốn đến bé cưng cũng mất đi đâu…Ừm, được rồi, nếu đã là thế thì tôi tôn trọng quyết định của cô, cảm ơn cô nhé…vậy tôi sẽ đợi các người về nước, tạm biệt.


Cố Tịch Dao vừa cúp máy, Lạc Kiều đã sấn đến ngay, cô cười cười rồi hỏi: “Hihi, chuyện gì thế?”
“Bé cưng phải về rồi…” Cố Tịch Dao thấy hơi đau đầu.

“Hả, thật à? Vậy bé con đó sắp về rồi sao? Tuyệt vời quá đi mất…” Lạc Kiều lập tức ném phăng cây lau nhà đi.

Cố Tịch Dao trợn mắt nhìn cô: “Cô Lạc à, nhìn bộ dạng vui mừng hớn hở như đứa trẻ của cô kìa.

Cô có biết bé cưng sắp về nghĩa là gì không?”
“Nghĩa là chúng ta sắp có thêm một người bạn mới.


“Nghĩa là rất có thể tớ sắp sửa phải lên tòa đối đầu với Bắc Minh Hạo rồi! Nhưng tớ không muốn lên tòa và kiện anh ta nữa.

” Chứ bằng không cô cũng sẽ không xin tòa án yêu cầu anh ta bắt buộc gửi chứng cứ chăm sóc con nhỏ.

Dù gì ép anh ta yêu thương các con còn quan trọng hơn bất cứ thứ gì khác.

Cô không muốn Trình Trình và Dương Dương luôn thiếu thốn tình thương của ba trong quá trình trưởng thành.

“Xì! Thế thì sao! Lần này chắc chắn cậu sẽ không thua đâu, có ba Mạc của cậu chống lưng cho rồi còn gì.

Hơn nữa, lần này Bắc Minh Quân muốn đấu với cậu để giành con, cậu cũng có thể kiện ngược lại đây chính là sản phẩm sau lần Bắc Minh Quân cưỡng hiếp cậu, đến khi đấy dư luận sẽ đè chết anh ta…”
“…” Cố Tịch Dao thật sự rất muốn bổ đầu người phụ nữ tên Lạc Kiều này ra, xem xem rốt cuộc trong đầu cô ấy chứa những thứ gì.

Vào lúc này, tiếng binh binh binh vang vọng khắp căn phòng.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui