Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai


Chương 657
Lại bị Lạc Kiều chặn lại, không khách sáo hất tay Vân Chi Lâm ra: “Này này này, Vân sư huynh, anh làm gì vậy?”
“Tiểu Kiều, em không nên dẫn cô ấy uống rượu!” Vân Chi Lâm có chút tức giận, anh mới rời đi mười mấy phút, Lạc Kiều đã dẫn Daouống rượu rồi.

“Cái gì kêu em không nên dẫn cô ấy uống rượu? Vân sư huynh, cô ấy là ai của anh chứ?” Lạc Kiều uống nhiều hơn Cố Tịch Dao, lúc này cô ấy đã có chút say, trừng mắt Vân Chi Lâm: “Ghét nhất anh cứ quản này quản nọ, nếu không phải năm đó anh giữ em lại, sư phụ sẽ bị người phụ nữ đó cướp đi sao? Vân Chi Lâm, em nói cho anh biết, em ghét anh…”
“…” Sắc mặt Vân Chi Lâm sững sờ.

“Tối nay Dao ở cùng em, anh đừng hòng dẫn cô ấy đi! Anh đi cho em, em không muốn nhìn thấy anh…” Lạc Kiều giơ ly rượu, nghiêng ngả đứng dậy, không cho anh cơ hội phản ứng, đẩy anh đi ra cửa: “Anh đi…”
“Tiểu Kiều, em…” Vân Chi Lâm nhìn Cố Tịch Dao, có chút khó xử.

Cố Tịch Dao thở dài, ánh mắt có chút men say: “Chi Lâm, anh đi trước đi.

Đừng lo lắng cho em.


“…” Vân Chi Lâm còn muốn nói gì đó.

“Cút đi! Cút…” Lạc Kiều lại đột ngột đẩy anh ra, sau đó rầm một tiếng, đóng cửa phòng bao.

Quay đầu, cô lại cười với Cố Tịch Dao: “Nào, Dao, chúng ta tiếp tục uống…”
Cố Tịch Dao rõ ràng nhìn thấy khổ sở nơi đáy lòng Lạc Kiều, có lẽ trong lòng mỗi người đều có một khoảng chuyện cũ không muốn nhắc tới…
Lạc Kiều cười ha hả quay về trong đám mỹ nam, giơ ly rượu: “Vì bạch nguyệt quang đã mất của chúng ta, cạn ly…”
Cố Tịch Dao cong đôi mắt sâu thẳm, tia sáng lập lòe.

Mỹ nam bên cạnh đưa tới ly rượu, cô nắm chặt, lại nâng ly, một ngụm uống cạn!
“Hì, cô nàng xinh đẹp, rượu vang không phải uống như vậy!” Một mỹ nam trong số đó cười nói.

Cố Tịch Dao cười, uống không còn một giọt, đặt lại ly rỗng lên bàn: “Kệ nó, thêm ly nữa!”
“Được!” Lạc Kiều phụ họa.

Không biết uống bao lâu, bảy tám người đều gục xuống…
Lạc Kiều nghiêng ngã ngồi trên người mấy mỹ nam, Cố Tịch Dao lại cười ha hả ngồi xổm bên chân mỹ nam: “Rượu ngon, uống nữa…”
“Dao à, có phải say rồi thì có thể xem rất nhiều chuyện như chưa từng xảy ra không…ậc…” Lạc Kiều nấc một cái.

Cố Tịch Dao say mèm cười gật đầu, lại lắc đầu: “Quỷ mới biết, ít nhất say rồi, sẽ không đau lòng…”
“Đau lòng?” Lạc Kiều hàm hồ hỏi: “Dao, cậu đừng đau lòng vì tên Bắc Minh ngốc! Phụ nữ bằng lòng sinh con cho một người đàn ông, mắt mù cũng nhìn ra cô ấy yêu anh ta! Nhưng đồ ngốc đó căn bản không có tim có được không! Dao, cậu đừng buồn, chúng ta tiếp tục uống…”
Không biết có phải những lời này của Lạc Kiều đã chạm vào sợi dây mềm yếu nào đó nơi đáy lòng Cố Tịch Dao không.

Cuối cùng, nước mắt dường như đã kìm nén thật lâu thật lâu của cô, vào giây phút này rốt cuộc đã tràn ra!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui