Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai


Bởi vì tên của bộ phim là “Tôi lên giường với bạn gái của bạn thân rồi”
Cuối cùng nữ chính đá nam chính, ở bên cạnh người bạn thân kia…
Một kết thúc hài hước!
Nhưng trong lòng Sở Dung Triết tràn đầy đau lòng, thật là bi kịch…
Mà cách đó ba hàng phía sau bên phải, một người đàn ông áo đen ngồi như một pho tượng hoàn mỹ từ đầu đến cuối, nhìn kết thúc của bộ phim thì sắc mặt đen hơn cả than…
Mẹ nó, đạo diễn nào lại quay một bộ phim dở tệ, lại còn có kết thúc dở như vậy!
Anh ta thề, anh ta muốn làm cho đạo diễn kia không thể quay được nữa…
Bên ngoài rạp chiếu phim.

Khóe miệng Cố Tịch Dao vẫn luôn cười: “Dung Triết, kết thúc này đúng là hả lòng hả dạ! Anh có nhìn thấy dáng vẻ nam chính khóc lóc quỳ trước mặt nữ chính, cầu xin nữ chính đừng chia tay không… Ha ha ha, thật là vui! May là nữ chính vẫn không đồng ý quay lại với nam chính…”
Sở Dung Triết bước ra như cương thi, im lặng không nói gì.

Cố Tịch Dao quay đầu nhìn lại thì sửng sốt một cái: “Ôi! Dung Triết, khóe miệng anh chảy máu sao?”

Hai người đi tới chỗ sáng nên cô mới phát hiện trên mặt Sở Dung Triết bị thương từ khi nào.

Sở Dung Triết kéo khóe miệng, lạnh lùng nói: “Không sao, tôi không cẩn thận ngã một cái!”
Sắc mặt Cố Tịch Dao hiện lên ba đường đen: “Ngã trong nhà vệ sinh?”
Người đàn ông này đúng là quá vụng về…
Khuôn mặt Sở Dung Triết giật giật.

Vì thế cô đành đưa Sở Dung Triết đến một tiệm thuốc gần đó, mua thuốc chống viêm và băng keo cá nhân.

Cô định quan tâm giúp anh ta xử lý miệng vết thương: “Tôi, tôi tự mình làm…”
Cơ thể cứng ngắc của Sở Nhị giành lấy thuốc trong tay Cố Tịch Dao.

Anh ta mở túi ra, nhanh chóng xử lý xong miệng vết thương.


Để cô giúp anh ta làm thì anh ta còn có đường sống sao?
Cố Tịch Dao thở dài lắc đầu, cười nói: “Anh đi nhà vệ sinh mà cũng ngã như thế, Sở Nhị, lần sau làm phiền anh đừng nói mình là cậu chủ của gia tộc nào đó được không? Là đồ ngốc thì đúng hơn!”
“Tịch Dao…” Trong lòng Sở Dung Triết vô cùng tủi thân, suýt nữa không nhịn được nói thật, lại không cẩn thận nhìn thoáng qua hai vệ sĩ mặc quân phục cách đó không xa, anh ta đành phải xóa đi suy nghĩ này: “Hay là tôi đưa cô về nhà nhé…”
“Về nhà? Hiện tại mới chín giờ! Đi với tôi đến chợ đêm!”
Chợ đêm?
Sở Dung Triết mở to mắt, vẻ mặt hoảng sợ: “Chợ đêm có gì tốt chứ?”
“Anh sẽ không hiểu được đâu! Mỗi chợ đêm đều mang tính biểu tượng cho mỗi thành phố, đại diện cho văn hóa và cuộc sống ở thành phố này, đồng thời cũng là nơi rất tốt đẹp cho những người dân bình thường như chúng tôi.

Anh không đi thì tôi gọi người khác…”
“Đi! Tôi đi!” Sở Dung Triết lập tức nhảy dựng lên, thầm nghĩ, tôi mẹ nó đi là được chứ gì…
Chợ đêm Hoàng Thành là chợ đêm nổi tiếng nhất ở thành phố A.

Ở đây từ đồ ăn vặt đến hàng tạp hoá xếp thành một hàng dài từ đầu đường đến cuối phố.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận