“Ha ha, phải! Nhị Quân nhà cậu thật sự là tiểu tiện nhân, cậu tặng cho Tố Ánh Uyển thật là hành động cao minh! Vậy làm lộn xộn chuyện giữa bọn họ đi, một tiện nam, một tiện nữ, thật là tuyệt phối!” Lạc Kiều nghĩ đến dáng vẻ Tô Ánh Uyển lúc quay phim kiêu ngạo như thế nào thì hận đến ê răng.
“Kiều Kiều, Tô Ánh Uyển đó còn làm khó cậu không?” Cố Tịch Dao nhíu mày, nghĩ tới lần trước khi Lạc Kiều cùng Tô Ánh Uyển quay phim, nói năng khó nghe, một chút cũng không nể tình.
“Yên tâm đi, tớ cũng đâu phải đèn cạn dầu!” Lạc Kiều cười nói: “Đúng rồi, bên phía văn phòng luật sư của Vân sư huynh, cần trợ thủ, tớ thấy cậu thường đọc sách phát luật, thuận tiện hỏi thử cậu có muốn đi thử không?”
“Văn phòng luật của Chi Lâm?” Cô hơi nhíu mày, nghĩ đến hai mắt sáng quắc đó của Vân Chi Lâm, tóm lại cứ cảm thấy bản thân sẽ kéo chân anh ta.
“Đừng do dự nữa, đến chỗ Vân sư huynh học hỏi nhiều thứ cũng tốt, tránh tương lai tên khốn Bắc Minh Quân sau khi phát hiện bảo bối nhỏ lại cùng cậu nháo đến tòa án thì phải làm sao?” Phân tích của Lạc Kiều không phải không có đạo lý.
“Vấn đề này tớ đã hỏi luật sư rồi, bé con tuổi còn bé, ra tòa cũng sẽ giao quyền cho mẹ.
Huống chi, thu thập kinh tế của tớ bây giờ, nuôi bé con không thành vấn đề…”
“Vậy nếu như bé con lớn hơn ít nữa thì sao? Dao, cậu đừng quên, Bắc Minh Quân chơi thâm như vậy, cậu đã từng thấy rồi! Tóm lại tớ kiến nghị cậu chuẩn bị thêm một kế sách nữa…”
“…” Cố Tịch Dao trầm mặc, quả thật, Bắc Minh Quân chơi rất thâm, không phải dễ đối phó như vậy, suy xét một lúc, cô chỉ đành gật đầu: “Được, vậy tớ thử xem…”
“Tớ xem như cậu đồng ý rồi! Bây giờ tớ đi liên lạc với Vân sư huynh, có tin tức gì sẽ thông báo cho cậu.
.
Bye bye.
”
Cố Tịch Dao thấy cuộc gọi đã kết thúc thì không khỏi lắc đầu thở dài, cô nhóc Lạc Kiều này, còn sợ cô hối hận sao?
Chỉ là, điều mà Cố Tịch Dao không biết đó là—
Lạc Kiều sở dĩ cúp máy nhanh như vậy, đích thực là do cô sợ Cố Tịch Dao sẽ nuốt lời.
Tại sao?
Bởi vì ba mẹ của Lạc Kiều vốn không thích Lạc Kiều đi vào giới giải trí làm tiểu minh tinh, dù sao giới giải trí cũng là một cái chảo nhuộm.
Cho nên mới nhờ Vân Chi Lâm sắp xếp cho Lạc Kiều vào văn phòng luật sư làm trợ thủ, để trách nha đầu này một ngày tới tối chạy lung tung bên ngoài.
Nhưng trên có chính sách dưới có đối sách, Lạc Kiều lại đẩy công việc trợ thủ này cho Cố Tịch Dao, tin chắc Vân sư huynh sẽ cảm kích cô, oh ha ha ha…
Chạng vạng tối, Cố Tịch Dao vừa ăn cơm xong, đang trong bếp rửa bát.
Ding dong ding dong ding dong…
Chuông cửa vang lên.
Cô theo bản năng cau mày, lúc này mà đến cửa tìm cô, thì ngoại trừ Bắc Minh Quân ra không có ai khác nữa.
Ding dong ding dong.
Lại hai âm thanh cáu kỉnh.
Cô chậm rãi rửa chén trong bồn, căn bản không có ý định mở cửa.
Nhưng không ngờ—
Cô dường như nghe thấy một loạt tiếng chìa khóa mở cửa ….