“Cô không quan tâm, nhưng tôi quan tâm!” Tô Ánh Uyển gần như là gào lên: “Cố Tịch Dao, cô không rõ một chuyện, sau khi Quân và Phỉ Nhi đính hôn, với tính cách của Phỉ Nhi, tuyệt đối sẽ để ý cặp con trai của Quân kia!”
Thần kinh Cố Tịch Dao căng thẳng: “Cô có ý gì!”
“Tôi rất hiểu cách làm người của Phỉ Nhi, cô ta cuồng dại Quân nhiều năm như vậy, nhất định sẽ yêu ai yêu cả đường đi, dùng hết tâm tư để dỗ đôi con trai kia tiếp nhận cô ta! Huống chi, với thể trạng của cô ta, không thích hợp sinh dục.
Đến lúc cô, cô nghĩ cô ta sẽ nhường đứa bé cho cô sao?”
Ánh mắt Cố Tịch Dao trầm xuống, nhìn chằm chằm vào Tô Ánh Uyển: “Cô nói Phỉ Nhi kia không thể sinh con?”
“Có thể nói như vậy! Bởi vì trận lửa lớn mười hai năm trước, thể xác và tinh thần của cô ta đều bị thương! Tốn thời gian nhiều năm cấy da như vậy, trang điểm, phục sức mới có dáng vẻ như hôm nay! Bây giờ, cô ta vất vả mới đạt được ước muốn, người đàn ông ta yêu mến chẳng những không chê cô ta, còn muốn cưới cô ta về nhà, cô ta tuyệt đối sẽ ăn khế trả vàng, càng đối tốt với Quân, càng đối tốt với con trai của Quân! Thậm chí, cô ta sẽ đem con của cô làm của riêng!” Tô Ánh Uyển híp mắt lại, nói về Phỉ Nhi mà cô ta quen thuộc nhất, dường như Phỉ Nhi không phải là bạn tốt của cô ta, mà là kẻ thù vậy!
Đến cùng cô ta là một người phụ nữ đáng sợ, biến thái đến mức nào?
Tô Ánh Uyển dừng một chút, tiếp tục nói: “Mà tôi lại khác! Nếu như tương lai tôi kết hôn với Quân, như vậy chẳng những tôi không cần con của cô, tôi còn không chờ được trả con cô về lại cho cô! Bởi vì, chính tôi sẽ sinh được!”
Cố Tịch Dao lạnh mắt nhìn qua gượng mặt cao ngạo xinh đẹp của Tô Ánh Uyển, trên đời này, sẽ có một loại phụ nữ càng xinh đẹp càng ác độc.
Tô Ánh Uyển có lẽ chính là loại hình này!
Cố Tịch Dao híp đôi mắt sáng rực lại, tinh tế liếc nhìn Tô Ánh Uyển.
Cô mỉa mai nhếch nhếch môi – –
“Tô Ánh Uyển, cảm ơn cô đã nói cho tôi biết những chuyện này! Nhưng mà, cho dù Bắc Minh Quân lấy ai, tôi cũng sẽ có lòng tin với con tôi! Bọn nó chỉ nhận người mẹ này!”
Tô Ánh Uyển khẽ giật mình, trừng mắt nhìn Cố Tịch Dao: “Ý của cô là, không chịu hợp tác với tôi?”
Cố Tịch Dao nhún nhún vai, liếc Tô Ánh Uyển: “Mặc dù tôi cũng hiểu, cô và Bắc Minh Quân là một đôi do trời đất tạo nên, nhưng không có nghĩa là tôi sẽ giúp cô!”
Hai người bọn họ, một người độc nữ, một người tiện nam! Không tuyệt phối thì là gì?
“Cố Tịch Dao! Chẳng lẽ cô thật sự không muốn đoạt lại con mình? Cô giúp tôi, chẳng khác nào giúp chính mình!” Tô Ánh Uyển xanh mặt: “Tôi có thể hứa hẹn với cô, chỉ cần tôi quay về bên cạnh Quân, tôi sẽ cố hết sức để anh ấy buông tha quyền giám hộ đối với hai đứa con của cô, thế nào?” Mắt Cố Tịch Dao sáng lên, ngón tay vuốt vuốt sợi tóc rơi bên thái dương, cười một tiếng: “Hợp tác nghe rất tốt…”
Sắc mặt Tô Ánh Uyển vừa rồi vẫn còn âm trầm, lập tức sáng rỡ lên nói: “Nói như vậy, cô đồng ý rồi?”
“Chậc, thật không hỗ là diễn viên! Tốc độ trở mặt này cũng nhanh thật…” Cố Tịch Dao đánh giá khuôn mặt biến ảo tinh xảo của Tô Ánh Uyển, cười lạnh: “Nhưng mà, cô Tô tính toán sai rồi! Cố Tịch Dao tôi cho dù muốn đoạt lại con của mình, cũng hoàn toàn quang, minh, lỗi, lạc!”
Ngụ ý, cô khinh thường làm bạn với loại người như Tô Ánh Uyển này!
Huống hồ, cô cũng không tin Tô Ánh Uyển có khả năng làm Bắc Minh Quân buông tha bọn trẻ!
Bởi vì ngay cả mẹ ruột của bọn trẻ là cô cũng không thể, nói gì đến Tô Ánh Uyển!
Tô Ánh Uyển kinh hãi đến tím mặt!.