Chương 1098
Lần này Nguyễn Hạo Thần lại không thèm để ý đến anh, trực tiếp đứng dậy đi ra ngoài.
“Cậu không đi thì đừng có hối hận đó, em gái của tôi rất xinh đẹp, rất ưu tú, hơn nữa điều kiện nhà họ Đường của chúng tôi cũng không kém.
” Đường Lăng nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần muốn đi, lại nhanh chóng nói thêm một câu.
Cậu ba Nguyễn cũng không xoay người lại, chỉ là khóe môi hơi giật giật.
Hối hận? Tại sao anh lại phải hối hận chứ? Một người không có liên quan với anh, anh cần gì phải hối hận.
Ai thích thì người đó đi đi, anh tuyệt đối sẽ không đi.
Cậu ba Nguyễn tiếp tục đi ra bên ngoài.
“Nguyễn Hạo Thần, cậu thật sự không đi, tôi nói cho cậu biết nha, bỏ qua bữa tối ngày hôm nay thì cậu không còn cơ hội nữa đâu.
Tối ngày hôm nay những người thanh niên ưu tú có rất nhiều đó, nếu như em gái của tôi nhìn trúng một người trong số đó, đến lúc đó cậu hối hận cũng đã muộn rồi.
” Đường Lăng lại không nhanh không chậm mà bổ sung thêm một câu.
“Tại sao em lại phải hối hận, ai thèm thì người đó đi đi, em không có thèm.
” Khóe môi của cậu ba Nguyễn vẫn ẩn chứa mấy phần lạnh lùng, có đẹp nữa thì như thế nào, là người của nhà họ Đường thì như thế nào.
Anh không có thèm.
“Ồ, đã như vậy thì tôi sẽ không khuyên cậu nữa đâu.
Haiz, thật là đáng tiếc mà.
” Đường Lăng nghe thấy lời nói của cậu ba Nguyễn, rõ ràng giật mình, anh lập tức nhịn không được mà cười thầm ở trong lòng.
Ai thèm thì người đó đi? Cậu không có thèm? Được, được lắm, có bản lĩnh thì đến lúc đó cũng đừng có gấp.
“Nếu như cậu đã không đi, vậy thì tôi sẽ gọi thêm mấy người bạn đến đó nữa, tạo thêm cơ hội cho em gái của tôi.
” Trong lúc Nguyễn Hạo Thần sắp đi ra khỏi cửa, Đường Lăng dường như lại còn lẩm bẩm nói thêm một câu.
“Anh cả, đừng mà, em đi em đi mà, anh gọi nhiều người như vậy, cơ hội của em sẽ bị nhỏ thêm.
” Cậu năm Tào vội vã mở miệng, thoạt nhìn như là rất chân thành, không giống như là đang nói đùa.
“Vậy em cũng đi đây, em về nhà ở bên cạnh người phụ nữ của em.
” Tịch Xuyên cũng đứng dậy đi theo rời khỏi.
“Vậy còn em thì sao đây, em đi hay là không nên đi đây, cảm giác giống như là không có chuyện của em?” Trong lúc nhất thời Tiểu Thất cảm thấy mình hơi dư thừa: “Em mà đi thì có phải quá không thích hợp không?”
“Đi đi, có chuyện hay để xem.
” Đường Lăng nhìn về phía Tiểu Thất, nụ cười cực kỳ “gian trá”.
“Thật hả, vậy em nhất định phải đi.
” Tiểu Thất lập tức hưng phấn, hay quá, có chuyện hay để xem, anh ta chắc chắn phải đi rồi.
“Anh cả, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy?” Cậu năm Tào nhìn thấy vẻ mặt này của Đường Lăng, anh ta bị bất ngờ, sao anh ta cảm thấy buổi tối ngày hôm nay có âm mưu gì đó.
“Cậu đi thì liền biết thôi, nhớ là phải đến sớm một chút đó.
” Đường Lăng vẫn không nói rõ, chỉ là dặn dò cậu năm Tào một câu, chỉ cần Tào Du đến đó gặp được Tô Khiết, đương nhiên sẽ thông báo cho Nguyễn Hạo Thần.
Anh cũng không tin là đến lúc đó Nguyễn Hạo Thần sẽ không tới.
Đến lúc đó coi như có chuyện hay rồi.
Lúc mẹ gọi điện thoại đến đặc biệt dặn dò anh không được mời người nhà họ Nguyễn, còn nói là bà nội đã dặn dò, cho nên…
Đường Lăng suy nghĩ tới đó lại nhịn cười không được, cười càng “gian xảo” hơn nữa.
Nhưng mà Đường Lăng cũng không nói gì nữa, cũng nhanh chóng đứng dậy rời đi, bởi vì anh còn có rất nhiều chuyện khác cần phải làm.