Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo


Chương 1117
“Cháu…” Nguyễn Hạo Thần hơi híp mắt, rồi mới định mở miệng một lần nữa.

“Đúng rồi, cậu vừa mới hỏi buổi tiệc tối ngày hôm nay là như thế nào? Để tôi nói cho cậu nghe, hôm nay chúng tôi muốn tìm đối tượng phù hợp cho Thấm Nhi, mặc dù Thấm Nhi nhà chúng tôi còn nhỏ, không lo không gả đi được nhưng lựa sớm một chút cũng tốt.

” Bà cụ Đường ngắt lời anh, vừa nhớ lại những chuyện ban nãy là bà lại thấy bực mình.

Nhất là nghĩ đến những lời ông cụ Nguyễn mắng chửi Tô Khiết.

Nhà họ Nguyễn của cậu ta làm ra những chuyện như thế mà còn mặt mũi đến chất vấn Tô Khiết nhà bà, đúng là quá đáng.

Trước giờ cậu nhóc này đều ngông cuồng như thế, với tính cách của cậu ta, thái độ của cậu ta mà đòi cưới Tô Khiết nhà bà à? Không có cửa đâu.

Hơn nữa nhìn thái độ của ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn, bà cũng không yên tâm để cho Tô Khiết về nhà họ làm dâu.

Tô Khiết hít sâu một hơi, khi nãy bà cụ vốn không hề nói như thế, rõ ràng bà cụ cố ý nói như vậy là để cho Nguyễn Hạo Thần nghe.


“Ý của em thì sao?” Cậu ba Nguyễn vẫn luôn nhìn Tô Khiết, người khác nói thế nào thì anh không quan tâm, anh chỉ quan tâm đến cô ấy thôi.

“Thấm Nhi, khi nãy cháu nói chuyện với Nhiên đến đâu rồi, hai cháu nói tiếp đi, đừng để cho người không liên quan quấy rầy.

” Tô Khiết vẫn còn chưa lên tiếng thì bà cụ Đường đã kéo cô sang một bên.

Nguyễn Hạo Thần lại giơ tay kéo lấy cánh tay kia của cô, rõ ràng ánh mắt của anh tối đi vài phần.

“Làm gì thế? Nhóc con, cậu muốn chọc cho chúng tôi tức chết à? Ôi trời, tôi bị bệnh tim không biết có tức quá mà phát tác hay không?” Đột nhiên bà cụ Đường giơ tay ôm ngực.

Tô Khiết nhà bà chỉ vừa mới trở về mà thôi, bà không muốn để cho cháu mình bị cậu nhóc nhà họ Nguyễn kéo đi nhanh như thế, huống hồ chi trước khi giải quyết xong những chuyện trong nhà họ Nguyễn, chắc chắn bà sẽ không gả Tô Khiết cho Nguyễn Hạo Thần đâu.

“Bà ngoại, bà không sao chứ?” Tô Khiết kinh ngạc, cô nhanh chóng đỡ bà cụ Đường.

“Sao thế? Bệnh tim tái phát à, bác sĩ đã dặn dò bà không thể tức giận, không thể kích động được, sao bà lại không nghe lời?” Ông cụ Đường vội vàng đi đến bên cạnh bà cụ rồi phối hợp với bà một cách ăn ý.


“Tại tôi không nghe lời à? Bây giờ có người muốn chọc tức tôi kia kìa, muốn làm tôi tức chết.

” Rõ ràng lời lẽ của bà cụ Đường đã rất rõ ràng.

Đường Lăng khẽ nhếch môi, bà nội bị bệnh tim hồi nào mà anh không biết? Rõ ràng ông bà cụ này sắp sửa thành thành diễn viên đại tài rồi.

Có điều cũng không trách bọn họ được, vốn dĩ hai cụ cũng chỉ thấy bất mãn vì cách hành xử của Nguyễn Hạo Thần mà thôi, tên nhóc Nguyễn Hạo Thần vừa đến đã tỏ thái độ chất vấn Tô Khiết rồi.

E là hai ông bà sợ Tô Khiết tủi thân, bây giờ thấy thái độ của Nguyễn Hạo Thần như thế, bọn họ không lo mà được à?
Nếu Nguyễn Hạo Thần muốn cưới người của nhà họ Đường thì bắt buộc phải tỏ ra có thành ý, làm hai ông bà động lòng mới được.

Nhưng rõ ràng bây giờ thời cơ vẫn còn chưa chín mùi, bà cụ đang tức muốn chết đây này.

“Hạo Thần, Tư Đồ Không đến rồi, để tôi đưa cậu đi chào hỏi.

” Đường Lăng vội vàng đến hòa giải, chứ nếu tiếp tục như thế này thì khó mà thu xếp cho yên ổn được.

Nguyễn Hạo Thần vẫn nắm chặt tay Tô Khiết chứ không hề buông ra.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận