Chương 1128
Cô ta nắm bình rượu đột nhiên xông tới chỗ Nguyễn Hạo Thần, dáng vẻ đó rất rõ ràng là muốn đập đầu của Nguyễn Hạo Thần.
Tư Đồ Không đứng cách đó không xa con ngươi rất nhanh mà dao động một chút, sắc mặt khẽ biến, theo bản năng liền muốn xông qua, người phụ nữ này làm việc thật đúng là xúc động, anh ta vốn cho rằng cô ta là nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần đẹp trai, mới đi theo ra đây, không ngờ rằng, cô thế nhưng muốn đập đầu Nguyễn Hạo Thần?
Lá gan của cô ta thật là lớn.
“Tiểu Ảnh Nhi, tôi là Khiết Khiết, tôi là Khiết Khiết nè, cô đừng kích động.
” nhưng mà, Tô Khiết đã rất nhanh mà chặn trước mặt Liễu Ảnh, ngăn cản cô lại.
Tô Khiết vốn chính là muốn đùa một chút, không ngờ là Liễu Ảnh sẽ kích động như vậy, trong lúc nhất thời liền sợ ngây người.
“Sao? Không chơi tiếp nữa hả?” Nguyễn Hạo Thần nhìn lướt qua bình rượu trong tay Liễu Ảnh, sau đó nhìn về phía Tô Khiết, có hơi tức giận, lại có chút bất đắc dĩ.
“Cô, cô nói cái gì? Cô, cô là Khiết Khiết? Cô thật sự là Khiết Khiết?” Liễu Ảnh liền sửng sốt, đôi mắt thẳng tắp mà nhìn chằm chằm Tô Khiết, vẻ mặt khó có thể tin được.
Làm sao có thể? Cô không phải là cô chủ của nhà họ Đường sao không? Làm sao lại là Khiết Khiết chứ?
Không phải? Khiết Khiết sao đã trở thành xinh đẹp như vậy rồi?!
Tư Đồ Không hơi nhíu mày, vẻ mặt hiện lên vài phần bừng tỉnh, thì ra Đường Thúy Nhi chính là Tô Khiết, chính là người phụ nữ của Nguyễn Hạo Thần.
Chẳng qua là, người phụ nữ của anh ta có quan hệ gì với Tô Khiết? Thế nhưng lại vì Tô Khiết mà muốn đi đập đầu Nguyễn Hạo Thần?
Anh ta ở cùng với người phụ nữ này lâu như vậy, vẫn là lần đầu tiên thấy cô ta như vậy, lúc cô ta và anh ta ở cùng nhau vĩnh viễn đều là dáng vẻ khúm núm, nhẫn nhục chịu đựng, chưa bao giờ phô trương tùy tiện như vậy.
Trong lòng Tư Đồ Không có chút ghen tỵ.
“Tiểu Ảnh Nhi, tôi thật sự là Khiết Khiết, xin lỗi nha, hồi nãy không có giải thích với cậu, nhưng mà, thân phận của tôi, cậu phải tạm thời thay tôi giữ bí mật.
” Tô Khiết liên tục giải thích, cô thật không ngờ tính cách của con bé này lại biến thành mạnh mẽ như vậy, cô nhớ tính tình trước kia của Liễu Ảnh rất tốt.
“Khiết Khiết, thật sự là cậu? Thật là cậu hả.
” Liễu Ảnh nghe âm thanh lúc này của Tô Khiết, lại nghe thấy xưng hô quen thuộc kia, rốt cục tin rằng người trước mắt thật sự là Tô Khiết.
“Khiết Khiết, hóa ra cậu lại đẹp như vậy, đẹp như vậy, quá tốt rồi, thật sự là quá tốt.
” Liễu Ảnh sờ mặt của Tô Khiết, có chút hoảng hốt, nhưng mà trên mặt lại tràn đầy vui sướng.
Hóa ra Khiết Khiết nhà cô ta lại đẹp như vậy.
Cậu ba Nguyễn nhìn thấy có người sờ mặt của vợ anh, cảm thấy không bằng lòng, rất nhanh vươn tay, kéo Tô Khiết lại.
“Vừa nãy hai người kẻ xướng người họa, mắng rất là đã nghiền?” Nguyễn Hạo Thần nhìn Tô Khiết, trong con mắt đó rõ ràng mang theo vài phần nguy hiểm.
Nghiễm nhiên là một điệu bộ muốn tính sổ rõ ràng.
“Khụ.
” Liễu Ảnh lấy lại tinh thần, nhớ tới những lời cô ta mắng cậu ba Nguyễn hồi nãy, trong lúc nhất thời sắc mặt khẽ biến.
Nghe ý của cậu ba Nguyễn là muốn tính sổ với các cô?
“Cái kia, nghe nói gần đây rối loạn trí nhớ nhất là phổ biến.
” Liễu Ảnh ánh mắt đảo qua đảo lại, sau đó thốt ra một câu như vậy.