Chương 1164
Nhưng khi Tô Trung Dung nói lời này vẫn hơi chột dạ, mấy ngày nay tiền trong tay ông ta đều thua lỗ hết, cổ phần ông ta có cũng đã bán cho Bùi Dật Duy.
Ông ta muốn làm tổng giám đốc Tô thị, không có chút cổ phần nào trong tay chắc chắn là không được.
Trước đây, để mua cổ phần trong tay các đổ đông khác, ông ta phải thế chấp mấy căn nhà mình đứng tên, bây giờ không có tiền trả, ngân hàng niêm phong nhà, ông ta thực sự không còn chỗ để ở.
Trên thực tế, lúc đầu ông ta cũng thế chấp nhà cũ của nhà họ Tô, nhưng ngân hàng không niêm phong căn nhà này.
Ông ta dò hỏi, có người đã trả số tiền này, ông ta nghĩ chắc chắn là ông cụ đã trả nên mới không bị niêm phong.
Bây giờ ông ta không có chỗ ở nên chí có thể mặt dày chuyển về.
“Hừ.” Ông cụ Tô nhìn Tô Trung Dung, trên mặt mang theo vài phần trào phúng: “Nghe nói cậu đã bán công ty, bán bao nhiêu?”
“Ba, công ty thật sự không duy trì được nữa, con cũng thật sự không còn cách nào khác.
Bên phía Nguyễn thị sử dụng thủ đoạn, cố ý hạ thấp giá cả nên cũng chẳng bán được bao nhiêu, hơn nữa tình hình hiện tại của Tô thị muốn làm lại là điều không thể, Nguyễn Hạo Thần mua về cũng chỉ là một mớ hỗn độn.” Tô Trung Dung nói tình hình thực tế, đương nhiên đều là do ông ta tự nghĩ.
Thật ra ông ta mua những cổ phần khác trở thành tổng giám đốc Tô thị, ban đầu là muốn bán toà nhà Tô thị nhưng vì có Nguyễn Hạo Thần can thiệp nên không ai dám mua.
Mà công ty làm ăn thua lỗ, thư ký Lưu lại đưa người của ngân hàng tới, ông ta thật sự hết cách, đành phải bán tháo những cổ phần vừa mua không lâu.
Qua lại như vậy, chẳng những ông ta không kiếm được tiền mà còn mất hết tài sản trong tay.
“Ba, ba mau bán cổ phần trong tay ba đi, mặc dù không bán được bao nhiêu nhưng vẫn hơn là thất bại trong tay mình.” Điều này Tô Trung Dung nói thật lòng, đương nhiên cũng vì biết cổ phần của Tô thị không đáng giá nên ông ta mới không tranh giành.
Tuy nhiên ông ta không biết là sau đó Nguyễn Hạo Thần đã chuyển nhượng toàn bộ cổ phần sang tên Tô Khiết, cũng rót vốn nhiều nhất vào Tô thị, nên hiện nay nguy cơ của Tô thị đã được giải quyết, hoàn toàn có thể hoạt động bình thường, thậm chí còn tốt hơn so với trước đây… Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Thư ký Lưu đích thân xử lý chuyện này, cổ phiếu Tô thị tăng lên nhanh chóng, chỉ trong vài giờ ngắn ngủi đã trở về với giá trước khi Tô thị gặp nguy cơ khủng hoảng.
“Mớ hỗn độn? Cậu nghĩ cậu ba Nguyễn sẽ mua một mớ hỗn độn?” Ông cụ Tô cười, Nguyễn Hạo Thần là ai? Sẽ mua lại một mớ hỗn độn sao? Hơn nữa dù có thật sự là mớ hỗn độn, chỉ cần vào tay Nguyễn Hạo Thần thì chắc chắn sẽ khôi phục trở lại.
“Ba, con cũng có ý tốt khuyên ba, ba không tin thì thôi, lần này Nguyễn thị rất rõ ràng muốn hoàn toàn huỷ Tô thị của chúng ta, cho nên Tô thị vào tay Nguyễn Hạo Thần chắc chắn sẽ càng tệ hơn.
Cậu ba Nguyễn không ngốc, không thể ném tiền vô ích cho Tô thị, có nhiều tiền dư dả như vậy chi bằng lập một công ty mới.
Vậy nên con nghĩ không lâu nữa Tô thị sẽ không còn tồn tại.” Tô Trung Dung cảm thấy với tình hình hiện tại của Tô thị, kẻ ngốc cũng không ném tiền vào chứ nói gì Nguyễn Hạo Thần không ngốc.
“Vậy cậu cứ chờ xem.” Ông cụ Tô lại cười, ông cũng muốn xem kết quả cuối cùng sẽ như thế nào.
“Ba, ba mau nhìn này.” Đúng lúc này, Tô Chí Long đang xem điện thoại bất chợt ngạc nhiên kêu lên.
“Có chuyện gì mà phải ngạc nhiên thế?” Tâm trạng Tô Trung Dung đang không tốt nên trừng mắt nhìn anh ta.
“Ba mau xem tin tức tài chính đi, cổ phiếu Tô thị lại tăng rồi, còn tăng lên rất cao, rất cao.” Bàn tay đang cầm điện thoại của Tô Chí Long run rẩy: “Trời ạ, lúc Tô thị ở thời kỳ đỉnh cao nhất cũng không cao thế này, phải mất bao nhiêu tiền không biết?”
“Cái gì? Sao có thể? Ba xem nào.” Tô Trung Dung cũng hoàn toàn sửng sốt, nhanh chóng cầm lấy điện thoại Tô Chí Long, vừa mới liếc mắt đã ngây người.
“Sao có thể như vậy? Sao có thể như vậy chứ? Rốt cuộc Nguyễn Hạo Thần có ý gì? Nguyễn Hạo Thần đã đập vào bao nhiêu tiền?” Bàn tay cầm điện thoại của Tô Trung Dung lúc này cũng không kìm được run rẩy.