Chương 1180
“Tổng giám đốc? Ông cụ nằm viện là sao? Nếu ông cụ thật sự vì thế mà bị thương nhập viện, vậy chuyện này phiền toái hơn, phức tạp hơn rồi.
” Lúc này giọng nói của thư ký Lưu cũng đã mang theo run rẩy.
Nguyễn Hạo Thần cũng xem những bình luận đó, thư ký Lưu nói rất đúng, nếu ông cụ thật sự vì thế mà nhập viện, vậy sẽ phiền toái hơn rồi.
Nếu như vậy thì tính chất sự việc nghiêm trọng hơn nhiều.
Anh hiểu rất rõ ông cụ Nguyễn, biết lúc đó ông cụ Nguyễn không thể nhảy thật được, nhưng nếu như bị thương, hoặc giả bộ bị thương nằm viện thì thế nào?!
Bằng sự hiểu biết của Nguyễn Hạo Thần về ông cụ Nguyễn, anh biết ông cụ Nguyễn thật sự có thể làm ra chuyện như vậy.
Tóm lại, lúc này ông cụ Nguyễn nằm viện chắc chắn sẽ khiến sự việc càng khó giải quyết, nghiêm trọng hơn.
Nguyễn Hạo Thần mở danh bạ, tìm số điện thoại của nhà lớn nhà họ Nguyễn, anh muốn điều tra rõ ràng rốt cuộc chuyện này là như thế nào.
Đúng lúc này, điện thoại di động của anh đột nhiên vang lên, nhìn dãy số hiện trên màn hình, Nguyễn Hạo Thần hơi sửng sốt, sau đó vội vàng nhận điện thoại.
“Hạo Thần, chị muốn nói với em một tiếng xin lỗi, mấy ngày trước, ông cụ Nguyễn đến kiểm tra sức khỏe, đúng lúc chị có việc ra ngoài một chuyến, khi chị trở về thì bọn họ đi rồi, hôm nay ông cụ và bà cụ lại đến làm kiểm tra.
” Khi Trác Hiểu Lam nói đến đây, thở dài một hơi rồi dừng lại.
Nguyễn Hạo Thần cầm điện thoại di động, đôi mắt khẽ híp lại, cũng không lên tiếng.
Nguyễn Hạo Thần không lên tiếng, Trác Hiểu Lam lại tiếp tục nói: “Kết quả kiểm tra hôm nay không được tốt lắm, nhưng cũng coi như bình thường, đến tuổi này của ông cụ, tình huống như vậy cũng coi như là tốt rồi, nhưng ông cụ khăng khăng muốn nằm viện, chị khuyên thế nào ông cụ cũng không nghe, bây giờ chị hết cách rồi, chỉ có thể sắp xếp giường bệnh cho ông cụ, thật ra với tình huống của ông cụ, nằm viện điều dưỡng mấy ngày cũng có chỗ tốt.
”
Nguyễn Hạo Thần vẫn luôn không lên tiếng, chỉ là đôi mắt nheo lại tăng thêm mấy phần rét lạnh.
“Nhưng đúng lúc này trợ lý của chị cho chị xem một video, chị xem xong rồi, cũng thấy một số bình luận bên dưới, Hạo Thần, xin lỗi, chị thật sự không biết sẽ xảy ra chuyện thế này.
” Trong giọng nói của Trác Hiểu Lam tràn đầy áy náy.
“Hạo Thần, thật ra cơ thể ông cụ hoàn toàn không có vấn đề gì, một vết thương cũng không có, hay là em đến đây đón ông cụ trở về đi, chị với trợ lý đều khuyên rồi, nhưng ông cụ không nghe.
” Khi Trác Hiểu Lam nói lời này, còn liếc nhìn trợ lý đứng bên cạnh cô ta một cái.
Trợ lý nhanh chóng gật đầu.
“Ông cụ đang ở trong bệnh viện của chị?” Cuối cùng Nguyễn Hạo Thần lên tiếng, rõ ràng trong giọng nói mang theo mấy phần âm u, nghe không ra được điều gì, nhưng lại khiến người ta cảm thấy nguy hiểm sởn gai ốc.
“Ừ.
” Trác Hiểu Lam nghe thấy giọng nói của anh, đáy lòng hơi run rẩy, nhưng trên mặt vẫn tỏ ra ung dung, giọng nói cũng cực kỳ thản nhiên, thản nhiên đến mức khiến người ta không nghe ra bất kỳ khác thường gì.
“Vì sao hôm nay ông ta đột nhiên đến chỗ chị kiểm tra?” Nguyễn Hạo Thần cũng không muốn nghi ngờ Trác Hiểu Lam, năm đó nếu không phải có Trác Hiểu Lam giúp đỡ, chỉ sợ mẹ anh và cả Mộng Nhược Đình đều sẽ nguy hiểm tính mạng rồi.
Nhưng chuyện xảy ra quá trùng hợp khiến anh không thể không hỏi thêm.
Lần trước, ông cụ và bà cụ đi đến bệnh viện của Trác Hiểu Lam phát hiện chuyện Tô Khiết không thể sinh con, lần này xảy ra chuyện như vậy, ông cụ lại đúng lúc đến bệnh viện của Trác Hiểu Lam, chuyện này thật sự đều là trùng hợp sao?