Chương 1279
“Bị đánh thuốc? Bị đánh thuốc gì vậy?” Bàn tay đang cầm điện thoại của Tô Khiết đột nhiên siết chặt, đôi mắt hơi tròn lại.
“Loại thuốc chỉ em mới có thể giải.
” Khi Nguyễn Hạo Thần nói lời này, anh khẽ cười, đúng vậy, chỉ có cô mới có thể cứu anh.
Chỉ mình cô.
“Nguyễn Hạo Thần, anh đang đùa em sao?” Tô Khiết thầm thở dài, lúc này cô nghe thấy có chuyện không hay xảy ra với anh, nhưng cô cũng nghe được tiếng cười của anh.
Vì những hành vi khác nhau của cậu ba Nguyễn, cô có phần nghi ngờ là cậu ba Nguyễn đang giả vờ lừa cô.
“Không phải nói đùa, Tô Khiết, đến đây, mau đến đây.
” Nguyễn Hạo Thần hô hấp càng gấp gáp, anh cảm thấy thân thể càng ngày càng khó chịu.
“Anh đang ở đâu?” Ánh mắt Tô Khiết lóe lên, tuy rằng nghi ngờ nhưng cũng không nhịn được mà hỏi, anh bảo cô đi qua, anh cũng nên nói cho cô biết anh đang ở đâu chứ.
Nguyễn Hạo Thần: “…”
Nguyễn Hạo Thần dừng lại, đôi mắt nhìn chung quanh, nhớ tới chuyện trước đó, sắc mặt trầm xuống: “Tôi đang ở nhà tổ nhà họ Nguyễn.
”
“Anh đang ở nhà tổ nhà họ Nguyễn?” Tô Khiết kêu lên, anh tới nhà tổ nhà họ Nguyễn cũng không có gì đáng ngạc nhiên, nhưng anh bị đánh thuốc ở nhà tổ nhà họ Nguyễn ư?
Tô Khiết có chút nghi ngờ về điểm này.
Nguyễn Hạo Thần luôn đề phòng ông cụ Nguyễn, bây giờ xảy ra chuyện như vậy, anh cũng nên cảnh giác với ông ta.
Trong tình huống này có người ở nhà họ Nguyễn có thể đánh thuốc anh sao? Anh có thể bị lừa sao?
“Nguyễn Hạo Thần, với năng lực của anh, ở nhà họ Nguyễn ai có thể đánh thuốc anh chứ?” Tô Khiết âm thầm thở dài hỏi những nghi ngờ trong lòng, anh thật sự sẽ không tạo ra lý do để lừa gạt cô chứ?
Nghe những gì cô nói, ánh mắt Nguyễn Hạo Thần chợt trùng xuống, đúng vậy, nếu hôm nay ba anh không trở về thì anh đã không bao giờ trở về nhà họ Nguyễn, nếu không có ba anh, anh sẽ không bao giờ bị đánh thuốc.
Nhưng anh không muốn nói những lời này, cho dù là Tô Khiết, anh cũng không muốn nói.
“Nguyễn Hạo Thần, anh không giả vờ để lừa em đúng chứ?” Tô Khiết không nghe thấy câu trả lời của anh, trong lòng càng thêm nghi hoặc.
Tô Khiết quá biết năng lực của Nguyễn Hạo Thần, có thể đánh thuốc anh, khả năng không bị anh phát hiện là rất thấp, rất thấp, mà ở nhà họ Nguyễn, không thể đánh thuốc anh ở nhà họ Nguyễn dù có mối quan hệ của anh với rất ít người ở nhà họ Nguyễn.
“Không, Tô Khiết, tôi không giả vờ, tôi thực sự bị đánh thuốc.
” Nguyễn Hạo Thần thở ra, hơi thở rõ ràng có chút gấp.
Đúng vậy, việc đánh thuốc Nguyễn Hạo Thần thật sự không đơn giản như vậy, hôm nay nếu người đó không phải là ba anh, anh sẽ không bao giờ bị lừa.
“Ở nhà họ Nguyễn có người bỏ thuốc anh, anh sẽ không phát hiện ra sao?” Khóe môi Tô Khiết khẽ cong lên, cô tuyệt đối không tin sẽ có khả năng đó.
“Nhưng bây giờ tôi bị trúng chiêu rồi.
” Nguyễn Hạo Thần không giải thích mà chỉ nói ra sự tình hiện tại, khi nói ra lời này, Nguyễn Hạo Thần lại mỉm cười.
Có thể là bởi vì lúc này ý thức không rõ ràng, một số cảm xúc cũng không thể giải thích được, đương nhiên nụ cười của Nguyễn Hạo Thần lúc này phần lớn là muốn chế giễu, nhưng bởi vì bị đánh thuốc, giọng nói của anh lúc này có chút mềm mại, có chút run rẩy, không thể nghe thấy quá nhiều cảm xúc.