Chương 1280
Nhưng nụ cười của anh rất rõ ràng và trong sáng.
“Ý anh là anh đã phát hiện ra, biết nó có độc mà vẫn uống?” Nghe được lời nói của anh, nghe được ý cười của anh, lông mày Tô Khiết khẽ cau lại, ý của anh là như vậy sao?
Ý anh là như thế? Phải không?
Nguyễn Hạo Thần lại nở nụ cười, tìm được một người vợ thông minh như vậy, ầy, có lúc thật sự là bất lực: “Tô Khiết, tôi chờ em cứu tôi, chờ em cứu tôi.
”
Lúc này Nguyễn Hạo Thần cũng không có giải thích, lại là cười, càng nghe càng là cố ý.
“Anh cố tình uống thuốc rồi bảo em cứu? Nguyễn Hạo Thần, anh có bị điên không?” Tô Khiết đột nhiên có chút khó chịu, người này biết người nhà họ Nguyễn là người như thế nào, lại biết có độc, vậy mà vẫn uống?
Nếu là chất độc thì sao? Có phải sẽ đầu độc anh chết luôn không?
“Tô Khiết, cho dù là tôi cố ý, em cũng không thể bỏ mặc tôi, hiện tại chỉ có em mới có thể cứu tôi.
” Lúc này Nguyễn Hạo Thần càng thêm khó chịu, anh cảm giác chính mình không khống chế được nữa rồi.
Cho nên, vào lúc này, cô không thể bỏ mặc anh.
Khi Nguyễn Hạo Thần nói lời này, anh cũng không nghĩ nhiều, có thể nói là không nghĩ qua, chỉ thuận theo lời của Tô Khiết.
Lời nói của anh không khác gì là anh đã thừa nhận anh cố ý.
Tô Khiết thở ra dữ dội, sao bây giờ cô lại muốn đánh anh đến vậy? Người này thực sự gì cũng dám làm.
“Em không quan tâm, ai thích quan tâm thì cứ quan tâm.
” Tô Khiết không khỏi mắng một tiếng, sau đó trực tiếp cúp điện thoại.
Đến nhà họ Nguyễn, làm sao anh có thể không đề phòng? Anh biết là có vấn đề còn uống, vậy sao không uống đến chết luôn đi.
Không hiểu vì sao trong lòng Tô Khiết đột nhiên xuất hiện một ngọn lửa ác độc, cô dù muốn khống chế cũng không thể khống chế được.
Nguyễn Hạo Thần, tên khốn kiếp này, có cái gì là không làm được không?
Hay, anh biết đó là loại thuốc này nên cố ý uống? Sau đó cố ý bảo cô cứu anh?
Người đàn ông này thực sự có vấn đề về não sao?
Nguyễn Hạo Thần nhìn điện thoại bị cúp máy, thở ra kịch liệt, thân thể rất khó chịu, nằm ở trên giường nhìn trần nhà, ánh mắt có chút uể oải, anh phát hiện ý thức của mình bây giờ rõ ràng hơn rất nhiều, cơ thể anh cũng khỏe hơn một chút.
Thật ra anh không muốn muốn cô trong tình huống này, cũng không muốn ép buộc cô, nhưng trong tình huống này, anh chỉ nghĩ đến cô, chỉ có cô, cho nên anh mới gọi cho cô.
Lúc này cô đã cúp điện thoại của anh, anh cũng còn hơi tỉnh nên không muốn cô đến.
Chỉ là cơ thể quá khó chịu, anh muốn đợi một lát, sau đó đi bệnh viện, có lẽ bệnh viện sẽ có cách.
Mặc dù Tô Khiết vừa tức giận cúp cuộc gọi, nhưng càng nghĩ càng thấy lo lắng.
Trước đây cô đã từng bị hạ loại thuốc đó, bị chuốc loại thuốc đó cô không thể kiểm soát được bản thân.
Tô Khiết thở dài thườn thượt, cô cầm chặt điện thoại trong tay, đưa ánh mắt nhìn thẳng vào điện thoại trong tay.
Cô nghĩ đến hơi thở của Nguyễn Hạo Thần vừa rồi không bình thường, nghĩ đến khi Nguyễn Hạo Thần nói giọng của anh không bình thường.
Tô Khiết thầm mắng trong lòng, cuối cùng không nhịn được lại bấm số của Nguyễn Hạo Thần, cho dù anh thật sự cố ý uống thuốc, cô thật sự có thể bỏ mặc anh sao?
Cho dù anh không xảy ra chuyện gì thì ít nhất cô cũng nên đi qua xem xét, thật sự không ổn, ít nhất cô cũng có thể đưa anh đến bệnh viện.