Chương 1306
Nhưng hôm nay bệnh tim của ông cụ tái phái, bọn họ lại không có một ai quan tâm, quản gia cũng tức giận rồi!!
Cho nên bữa trưa quản gia không có nấu, dù sao ông cụ không thoải mái không muốn ăn trưa.
Cả nhà Tô Trung Dung liền gọi đồ ăn bên ngoài, đương nhiên, chỉ cho nhà bọn họ, ngay cả phần của ông cụ cũng không có.
“Tôi lên xem ông nội.
” Mắt của Tô Khiết tối lại, có điều không có nói gì nhiều, trực tiếp đi lên lầu.
Ông cụ Tô nghe thấy tiếng, thức dậy, khí sắc có hơi kém, có điều thân thể đã không có cảm giác không thoải mái nữa.
Khi Tô Khiết đến đã liên hệ với bác sĩ, bác sĩ sau khi đến kiểm tra cho ông cụ Tô, nói không có gì đáng ngại, Tô Khiết mới yên tâm.
Tô Khiết không có vội về nhà họ Đường, mà ở lại, luôn ở bên ông cụ Tô.
“Con nhóc chết tiệt Tô Khiết này cuối cùng đã quay về rồi.
” Trong một căn phòng Lưu Vũ biết Tô Khiết về đến rồi, trên mặt rõ ràng nhiều thêm nụ cười u ám.
“Trước đây chúng ta còn kiêng kỵ cậu ba Nguyễn, nhưng bây giờ cậu ba Nguyễn đã hoàn toàn vứt bỏ cô ta rồi, cho nên, chúng ta cũng không có gì phải lo lắng nữa rồi.
”
“Kế hoạch như thế nào rồi.
” Mắt của Tô Trung Dung lóe lên, giọng nói có hơi đè thấp vài phần.
“Yên tâm đi, đều sắp xếp xong rồi, người tôi cũng tìm được rồi, tiện nhân đó trở về, kế hoạch của chúng ta có thể thực hiện rồi, tôi lát nữa liên hệ với người ta, lần này, tôi nhất định phải khiến tiện nhân đó sống không bằng chết.
” Khi Lưu Vũ nói lời này, mặt mày độc ác.
“Bây giờ cậu ba Nguyễn sắp kết hôn với cô Cổ rồi, không thể quan tâm nó nữa, nó không có núi dựa, chúng ta muốn đối phó nó thế nào cũng được.
”
“Cậu ba Nguyễn bây giờ đã không cần cô ta nữa, vậy có thu cổ phần của Tô thị về không?” Tô Trung Dung càng lo lắng vấn đề tiền bạc hơn.
“Khả năng này nói không chắc.
” Sắc mặt của Lưu Vũ hơi thay đổi: “Cho nên, kế hoạch của chúng ta thực hiện càng sớm càng tốt, chúng ta nhất định phải hành động trước khi cậu ba Nguyễn thu hồi cổ phần trong tay nó lại, chỉ có như thế, nó chết rồi, số cổ phần đó chúng ta mới có thể lấy được.
”
“Ừm, vậy bà mau chóng liên lạc với mấy người đó, chúng ta tối nay thì…” Trên mặt của Tô Trung Dung rõ ràng cũng nhiều thêm vài phần độc ác, lời của ông ta tuy không có nói hết, nhưng ý tứ lại rất rõ ràng rồi.
Tô Khiết ở trong phòng của ông cụ nói chuyện với ông cụ, thấy tinh thần của ông cụ không được tốt, liền bảo ông cụ nghỉ ngơi sớm.
Tô Khiết đi xuống lầu, cô nghĩ cuối cùng vẫn không yên tâm, sau đó gọi điện cho bác sĩ kiểm tra cho ông cụ.
Bác sĩ nói tình trạng của ông cụ không được tốt lắm, không thể tiếp tục chịu thêm kích động nữa.
Đương nhiên, cho dù không chịu kích thích, lấy tình trạng cơ thể của ông cụ, sợ rằng thời gian cũng không quá dài.
Bác sĩ nói sẽ kê một số thuốc mới cho ông cụ, Tô Khiết liền muốn đích thân tới lấy.
Tô Khiết cầm thuốc, khi đi được nửa đường thì nhận được cuộc gọi của Đường Lăng.
“Tô Khiết, em đi Tân Thế Niệm lấy giúp anh một khoản tiền.
” Trong điện thoại, giọng nói của Đường Lăng nghe có hơi khẩn trương.
“Hửm?” Tô Khiết nhíu mày, Tân Thế Niệm là một trong những trung tâm thương mại lớn nhất, bề thế nhất của thành phố A, Đường Lăng bảo cô đến Tân Thế Niệm lấy tiền? Có chuyện gì vậy?
Tân Thế Niệm hình như là của Tư Đồ Không! Cô tùy tiện đến đó có thể thấy được tiền sao?
“Tân Thế Niệm, anh có cổ phần.
” Đường Lăng hiểu nghi hoặc của cô, không có giấu cô: “Anh cần gấp một khoản tiền, nhưng anh bây giờ không tiện qua đó, bên đó chi phiếu đã ký rồi, em trực tiếp đến tìm thư ký của Tư Đồ Không lấy chi phiếu, sau khi cầm chi phiếu, em không cần vội vàng rời khỏi, anh sẽ liên lạc lại với em.
”