Chương 1321
Cổ Doanh Doanh đột nhiên nghĩ tới trước đó Tô Khiết đi vòng qua bên người của cô ta, lúc đó, Tô Khiết cách cô ta rất gần, hơn nữa lúc đó túi của cô ta cầm trong tay, Tô Khiết đi qua bên người của cô ta muốn chạm vào túi của cô ta là một chuyện rất dễ dàng.
Bọn họ có thể đem chiếc vòng ngọc để vào trong túi của Tô Khiết để hãm hại Tô Khiết, Tô Khiết đương nhiên cũng có thể đem chiếc vòng ngọc để vào trong túi của cô ta, túi của cô ta hôm nay đeo là loại không có khóa kéo, muốn để chiếc vòng ngọc vào trong không hề khó.
Cô ta đột nhiên nghĩ tới, vừa rồi khi Tô Khiết đi qua người mình có hơi khựng người, cản được ánh mắt của tất cả mọi người, cho nên vừa rồi khi Tô Khiết làm những điều này, không có ai nhìn thấy, mà camera ở đây hỏng rồi, camera hỏng rồi, cũng không thể quay được tình huống đó.
Cho nên, nếu như chiếc vòng ngọc lúc này thật sự ở trong túi của cô ta, cô ta căn bản không thể chứng minh chiếc vòng ngọc là Tô Khiết để vào trong túi của cô, giống như trước đó Tô Khiết không thể chứng minh.
Nếu như lúc này, cảnh sát thật sự từ trong túi của cô ta tìm được chiếc vòng ngọc đó, vậy cô ta há không phải…
Cổ Doanh Doanh lúc này càng nghĩ càng căng thẳng, càng nghĩ càng sợ hãi.
Cảnh sát thấy Cổ Doanh Doanh và Cổ Linh Linh rất phối hợp, tự nhiên đều đi tới, muốn kiểm tra.
“Khoan đã, chúng tôi dù sao là con gái, các anh cứ ở trước mặt mọi người lục soát người của chúng tôi không thích lắm nhỉ?” Cổ Doanh Doanh khẩn trương, rõ ràng việc nâng cao âm giọng rõ ràng đã bán đứng sự sợ hãi trong đáy lòng của cô ta.
Vừa rồi Cổ Doanh Doanh rõ ràng nói muốn phối hợp với cảnh sát, lúc này thái độ từ chối lại quá rõ ràng.
Cổ Doanh Doanh bây giờ gần như có thể chắc chắn, chiếc vòng ngọc đó ở trong túi của cô ta, cho nên, cô ta không thể để cảnh sát lục soát túi của cô ta ở trước mặt mọi người được.
“Vậy trước tiên không soát người, soát túi của cô Cổ đi.
” Tô Khiết nhìn Cổ Doanh Doanh, lại mỉm cười, ngữ khí rất dễ thương lượng, rất dễ lấy thiện cảm của người khác.
“Mời cô Cổ đưa túi của cô cho chúng tôi, chúng tôi kiểm tra một chút.
” Cảnh sát thấy lời của Tô Khiết rất có lý, đương nhiên, bọn họ cũng không muốn ở người mặt mọi người soát người của một cô gái, đặc biệt cô gái này còn là cô cả của nhà họ Cổ.
“Tô Khiết, cô dựa vào đâu mà soát túi của tôi?” Cổ Doanh Doanh nắm chặt chiếc túi trong tay, trực tiếp lùi lại sau mấy bước.
Cảnh sát nhìn cô, lông mày rõ ràng nhíu lại: “Cô Cổ, không phải cô Tô muốn soát túi của cô, là cảnh sát chúng tôi muốn điều tra rõ chuyện này, cho nên vẫn mong cô Cổ phối hợp với công việc của chúng tôi.
”
“Tô Khiết, cô cố ý muốn hại tôi.
” Cổ Doanh Doanh quả thật coi như thông minh, lúc này cô ta không có tranh cãi nhiều với cảnh sát, mà trực tiếp nhằm vào Tô Khiết.
Tô Khiết nhìn cô ta, chỉ bình tĩnh nhìn cô ta, không nói gì.
“Tô Khiết, tôi biết cô đố kỵ tôi, cho nên mới cố ý hại tôi.
” Cổ Doanh Doanh lúc này muốn dùng chuyện hôm qua để cô ta thoát ra được.
Không thể không nói đầu óc của Cổ Doanh Doanh xoay chuyển cũng rất nhanh.
“Tôi đố kỵ cô cái gì?” Tô Khiết vẫn khẽ mỉm cười nói, cô vừa nhìn đã nhìn thấu tâm tư của Cổ Doanh Doanh.
“Đố kỵ tối qua cậu ba Nguyễn ở bên tôi.
” Vốn dĩ, Cổ Doanh Doanh luôn không muốn ở chính diện thừa nhận chuyện này, nhưng lúc này cô ta muốn mạnh mẽ đả kích Tô Khiết.
“Cô muốn nói chuyện tối qua cô với cậu ba Nguyễn quần nhau trong khách sạn sao?” Lông mày của Tô Khiết nhướng lên, khi nói lời này, thần sắc đó tự nhiên giống như đang nói thời tiết hôm nay thật tốt.