Chương 1387
Tô Khiết cúp điện thoại, nhanh chóng đứng dậy, dùng tốc độ nhanh nhất thay đồ.
“Mẹ, mẹ muốn ra ngoài sao?” Đường Vũ Kỳ đi ra từ phòng tắm nhìn cô, khuôn mặt nhỏ mang theo sự lưu luyến.
“Ừm, mẹ có chuyện gấp phải làm, bé cưng Vũ Kỳ ngoan ở nhà chờ mẹ về nhé.
” Tô Khiết đi đến trước mặt Đường Vũ Kỳ hôn cô bé một cái.
“Được, mẹ chú ý an toàn.
” Bạn học nhỏ Đường Vũ Kỳ nghe thấy Tô Khiết gọi điện thoại, cô bé lưu luyến là vì lo lắng cho mẹ.
Nhưng mẹ đã nói chuyện gấp, cho nên cô bé phải nghe lời, không được làm chậm trễ chuyện của mẹ!!
“Mẹ không định kêu Nguyễn Hạo Thần giúp đỡ sao?” Đường Minh Hạo đột nhiên tuôn ra một câu như vậy, tuy Nguyễn Hạo Thần vẫn chưa thông qua khảo nghiệm của nhóc, nhưng bây giờ mẹ xảy ra chuyện, không nên tìm Nguyễn Hạo Thần giúp đỡ sao?
“Ừm, lát nữa mẹ gọi điện cho anh ta.
” Tô Khiết sững sờ, nhìn Đường Minh Hạo, khẽ cười.
Xem ra, trong lòng của anh bạn nhỏ Đường Minh Hạo, Nguyễn Hạo Thần vẫn rất là lợi hại, nếu không, nó cũng sẽ không kêu cô tìm Nguyễn Hạo Thần rồi.
Tô Khiết không phải không có nghĩ đến Nguyễn Hạo Thần, mà là bởi vì, bây giờ bên nhà họ Nguyễn xảy ra nhiều chuyện như vậy, hơn nữa, mỗi một chuyện đều có liên quan đến cô.
Lúc này Tô Khiết không muốn để cho Nguyễn Hạo Thần dính đến chuyện nhà họ Tô nữa.
Tô Khiết xuống lầu, mới nhớ ra, hôm qua xe của cô bị Lưu Vũ lái đi rồi, hôm qua cô bắt xe về.
Tô Khiết không muốn cho người nhà họ Đường biết chuyện này, không muốn khiến bọn họ lo lắng, cho nên, liền định bắt xe đi nhà họ Tô.
Trong đại sảnh không có người, Tô Khiết trực tiếp đi ra ngoài.
“Khiết, con định ra ngoài sao?” Phạm My đang ở trong sân, nhìn thấy Tô Khiết nhanh chóng đi ra ngoài, liền nhịn không được mà hỏi một câu.
“Ừm, có chút chuyện.
” Tô Khiết không có giải thích, thậm chí bước chân không có dừng lại qua, chỉ có đôi con ngươi mà nhìn Phạm My.
“Rất gấp sao? Con không lái xe ra ngoài hả?” Phạm My nhìn thấy cô trực tiếp bước ra ngoài cổng, chứ không phải đi về phía nhà xe, có chút thắc mắc.
“Tối hôm qua con không có lái xe về.
” Tô Khiết không muốn bọn họ lo lắng, cho nên không có nói thật.
“Vậy kêu tài xế đưa con đi.
” Phạm My cũng không có nghĩ nhiều, rất tự nhiên mà nói một câu.
“Không cần đâu, con tự bắt xe được rồi.
” Nhưng Tô Khiết đã nhanh chóng đi ra cổng.
“Con bé này gấp gáp như vậy làm gì chứ?” Mi tâm Phạm My khẽ nhíu lại, luôn cảm thấy có chút kỳ quái.
“Ai ya, hai bảo bối đâu, một mình Khiết ra ngoài rồi, sao không nhìn thấy hai bảo bối chứ.
” Nhưng, ngay sau đó, Phạm My nghĩ đến hai bảo bối, liền dùng tốc độ nhanh nhất đi lên lầu.
Sau khi Tô Khiết lên xe, định gọi cho Nguyễn Hạo Thần một cuộc, nhưng, cô nhìn thấy trên mạng lại nổ ra một bài báo mới.
Trong báo nhắc đến, người phụ nữ ôm hôn thắm thiết với cậu ba Nguyễn ở trước cửa nhà họ Nguyễn tối hôm trước không phải Cổ Doanh Doanh, phóng viên đưa tin rằng tin tức này là do bà cụ Nguyễn tiết lộ.
Nhưng, lần này bà cụ Nguyễn không có mở họp báo, không có nói rõ trước công chúng, chỉ là cung cấp cho phóng viên một thông tin.
Đưa tin về chuyện này là một nhà truyền thông rất có tiếng, độ tin cậy của nhà truyền thông này vẫn rất cao, bọn họ nói tin tức do bà cụ Nguyễn cung cấp hẳn sẽ không sai khác nhiều.