Chương 1423
Lưu Vũ đứng lên nhìn về phía Tô Trung Dung, chậm rãi nói: “Chờ cảnh sát đến đây ghi chép, chúng ta sẽ vu oan cho Tô Khiết.
”
“Được, tôi nghe bà, lần này bà phải lên kế hoạch cho tốt, không được có sai sót.
” Tô Trung Dung gật đầu, tán thành với cách làm của Lưu Vũ.
“Yên tâm, lần này nhất định sẽ không có sai sót, đến khi Tô Khiết bị bắt thì Tô thị là của chúng ta.
” Lưu Vũ vẫn luôn dòm ngó tài sản nhà họ Tô.
Con ngươi của Tô Trung Dung sáng lên, ông ta liên tục gật đầu: “Đúng, đúng, cách này tốt, cách tốt nhất rồi.
”
Trên mặt hai người nở nụ cười, lúc này bọn họ không hề quan tâm Tô Nghiên Nghiên.
Tô Nghiên Nghiên nằm ở trên giường nghe Lưu Vũ nói thì con ngươi lóe lên, trên mặt chứa đầy khổ sở, nhưng sau đó cô ta nghĩ tới chỉ cần có thể đối phó Tô Khiết là được, chỉ cần có thể báo thù là được.
Tô Khiết ra khỏi cục cảnh sát, một chiếc xe đột nhiên dừng ở trước mặt cô, Tô Khiết nhận ra đó là xe của cậu ba Nguyễn.
Cửa sổ xe hạ xuống, khuôn mặt hoàn mỹ không tỳ vết của cậu ba Nguyễn xuất hiện, ừ, rất đẹp, rất hấp dẫn, rất mê người!
Nhìn anh đến mức không nỡ dời mắt! Không bước đi nổi!
Nhưng lúc này sắc mặt cậu ba Nguyễn không tốt lắm, u ám, nhìn có chút đáng sợ, đôi mắt anh nhìn cô mang theo lửa giận, lại giống như có chút oán hận.
“Lên xe.
” Cậu ba Nguyễn đột nhiên mở miệng, giọng nói mang theo tiếng nghiến răng nghiến lợi.
Tô Khiết nhíu mày, cũng không nói gì, sau đó đưa tay muốn mở cửa xe.
“Phía trước.
” Cậu ba Nguyễn nhìn cô muốn mở cửa sau thì híp mắt lại.
Khóe môi Tô Khiết không nhịn được giật giật, cô thấy sắc mặt cậu ba Nguyễn không tốt lắm, dáng vẻ này có hơi đáng sợ, cho nên cô mới muốn ngồi phía sau.
Nếu có thể tránh thì tránh!!
Không nghĩ tới cậu ba Nguyễn lại nhìn thấu suy nghĩ của cô.
Tô Khiết thở dài, lúc này tâm trạng của cậu ba Nguyễn không tốt, trong lòng Tô Khiết biết lý do là gì, cho nên cô cũng không dám chọc anh, ngoan ngoãn ngồi ở phía trước.
Tô Khiết ngồi xuống, cậu ba Nguyễn lập tức lái xe nhanh chóng rời đi, Đường Lăng lái xe đến thì cũng chỉ thấy được phía sau xe của cậu ba Nguyễn.
Đường Lăng hơi cong lên, anh sẽ không xen vào chuyện vợ chồng son nhà người ta.
Cậu ba Nguyễn lái đi không bao lâu thì tìm một chỗ dừng lại.
Cậu ba Nguyễn rõ ràng muốn tính sổ với cô, không chờ nổi nữa.
Cậu ba Nguyễn dừng xe, đôi mắt nhìn cô, trong con ngươi có lửa giận, còn có vẻ nguy hiểm làm cho người ta sợ hãi.
Anh nhìn cô cũng không nói gì.
Tô Khiết thấy anh vẫn luôn không nói chuyện thì nhìn anh cười cười, cười rất xinh đẹp và dịu dàng.
Cậu ba Nguyễn nhìn cô cười thì vẻ u ám trên mặt suýt nữa không giữ được, nhưng anh nghĩ tới những chuyện đó thì thở ra một hơi, người phụ nữ này cho rằng một nụ cười là có thể giải quyết mọi vấn đề sao?!
“Em không có gì muốn nói sao?” Cậu ba Nguyễn trầm mặt, giọng nói cũng lạnh lùng, không dễ dàng bỏ qua chuyện này.
“Anh muốn nói chuyện gì?” Tô Khiết chớp mắt, cố ý hỏi, thật ra trong lòng cô hiểu rõ vì sao anh tức giận như vậy.
Bởi vì cô xảy ra chuyện lại không tìm Nguyễn Hạo Thần giúp đỡ, thậm chí không noi với anh một tiếng.
“Hàn, Nhã, Thanh.
” Cậu ba Nguyễn gằn từng chữ kêu tên cô, trong con ngươi tràn đầy nguy hiểm, người phụ nữ này vẫn không biết mình sai ở đâu sao?
Cô xảy ra chuyện, thế nhưng không nói cho anh, anh vẫn là từ người ngoài trong miệng được đến tin tức.
Mà cô xảy ra chuyện lại tìm Đường Lăng giúp đỡ, tìm Tào Du giúp đỡ, nhưng lại không tìm anh.
Rốt cuộc ở trong lòng cô thì anh có một vị trí nào hay không?!