Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo


Chương 1479
Nếu Nguyễn Bạc Vệ đã đợi sẵn ở đó thì cô cũng không thể để ông ta đợi mãi được.

Tối qua Tô Khiết ngủ không ngon nên cô gọi tài xế đưa đón, bây giờ thân phận của cô là cô cả nhà họ Đường, bảo tài xế đưa đến đó cũng rất hợp lý.

Khi Tô Khiết đi ra, thư ký Lưu và vệ sĩ đã rời đi.

Tô Khiết nghĩ chuyện này có liên quan đến nguyên nhân cái chết của mẹ năm đó, nghĩ Nguyễn Bạc Vệ có thể sẽ có liên quan gì đó đến mẹ cô nên không gọi cho Nguyễn Hạo Thần.

Lúc đầu cô không tiếp tục điều tra chuyện này phần lớn là vì Nguyễn Hạo Thần, nhưng bây giờ sự việc bày ra trước mắt, cô không thể trốn tránh nữa.

Ngồi trong xe, Tô Khiết hơi mím môi, vẻ mặt khá nghiêm túc, cô từ từ nhắm mắt lại dựa vào ghế sau.

Cả đêm không ngủ cô vốn rất mệt mỏi, nhưng bây giờ lại chẳng buồn ngủ chút nào.

Cô loáng thoáng cảm nhận được việc đi gặp Nguyễn Bạc Vệ hôm nay có thể sẽ gây nên một số sóng gió.

“Cô cả, cô mệt rồi phải không? Hay là tôi đưa cô về nghỉ ngơi một lát nhé? Cô như thế này sức khỏe không chịu được đâu.


” Tài xế thấy cô nhắm mắt thì tưởng cô buồn ngủ, tài xế nhà họ Đường cũng có xuất thân từ quân đội nên rất đáng tin cậy.

Cho nên tài xế cũng biết tối qua Tô Khiết ở lại bệnh viện chăm sóc ông cụ Tô cả đêm không ngủ.

“Chú Lý, tôi không sao.

” Tô Khiết mở mắt ra, thâm thở dài, lúc này dù bảo cô về cô cũng không ngủ được.

Nếu như Nguyễn Bạc Vệ chỉ đơn giản là người có liên quan đến cái chết của mẹ cô thì cô sẽ thảo luận và tìm ra sự thật, mọi chuyện sẽ không phức tạp như vậy.

Nhưng Nguyễn Bạc Vệ lại là ba của Nguyễn Hạo Thần.

Chú Lý nhìn Tô Khiết qua gương chiếu hậu, ánh mắt hơi loé lên: “Cô cả đi gặp ai thế? Liệu có gặp nguy hiểm không?”
Rất rõ ràng, chú Lý đã phát hiện ra Tô Khiết có gì đó không ổn, ít nhất là cô rất khác với mọi khi.

“Không đâu.


” Tô Khiết buột miệng nói ra, nói xong bản thân cô cũng bất ngờ, không biết vì sao cô lại có thể khẳng định sẽ không có chuyện gì như thế.

Sau khi bình tĩnh lại, đột nhiên Tô Khiết mỉm cười, cô cảm thấy suy đoán trước đó của mình là tự chui vào ngõ cụt, có lẽ mọi chuyện không như cô suy đoán.

Chú Lý thấy cô cười thì cũng yên tâm, không hỏi thêm gì nữa.

Đến khách sạn Hâm Nguyệt, Tô Khiết bảo chú Lý đợi ở ngoài rồi một mình đi vào, Nguyễn Bạc Vệ đã đặt phòng riêng, cũng đã nói số phòng cho cô.

Tô Khiết đến thẳng phòng bao Nguyễn Bạc Vệ đã đặt.

Tới trước cửa, Tô Khiết khẽ thở ra một hơi sau đó mới đẩy cửa phòng.

Trong phòng chỉ có một mình Nguyễn Bạc Vệ, ông ta ngôi trên xe lăn, dáng người gây gò, vẻ mặt u sâu, sắc mặt hơi tái, đã không còn phong thái lúc Tô Khiết thấy ông ta ở cổng thôn.

Nhưng Tô Khiết vẫn nhận ra ông ta ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Nguyễn Bạc Vệ nghe thấy tiếng đẩy cửa thì vội ngước mắt lên nhìn.

Khi ánh mắt ông ta dừng trên mặt Tô Khiết thì đôi mắt lập tức trợn tròn, vẻ ngạc nhiên trong mắt không hề che giấu, có lẽ là không kịp.

Sau khi nhận được điện thoại, lúc đến đây Tô Khiết đã tẩy trang, dù sao Nguyễn Bạc Vệ cũng chỉ đích danh muốn gặp cô cả nhà họ Đường.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận