Chương 1568
Nếu như mà để Tô Khiết nhìn thấy cảnh tượng này thì sẽ như thế nào đây.
“Bộ dạng của cậu không hề giống với cậu chút nào hết, cậu không phải là con gái của cậu tôi, cho dù là thật vậy thì cậu cũng là con riêng thôi.
” Lúc này Nguyễn Tân Tân một mặt ghen tị, nó biết sự lợi hại của người cậu này, cho nên nó không thể để cho cậu của nó bị người khác cướp mất.
Trong nháy mắt trong mắt của cậu ba Nguyễn toát ra sự lạnh lẽo, nếu như Nguyễn Tân Tân không phải chỉ là một đứa nhóc mới chín tuổi, đoán chừng cậu ba Nguyễn thật sự có thể một phát đánh bay nó đi.
“Em họ, cô bé, cô bé sẽ không phải thật sự là con gái riêng của cậu đó chứ?” Lúc nãy Triệu Nguyệt Như vẫn còn không nghĩ đến điểm này, nghe thấy lời nói của con gái ngược lại cảm giác không phải là không có khả năng.
Nếu không thì Nguyễn Hạo Thần từ trước đến nay đều không yêu thích con nít, tại sao bây giờ lại đối xử dịu dàng như vậy, tốt như vậy đối với cô bé này.
Đây là lần đầu tiên mà cô ta nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần như thế này.
Nhưng mà cô ta cảm thấy không phải như vậy, đã nhiêu năm rồi ở bên cạnh của Nguyễn Hạo Thần đều không có phụ nữ, đương nhiên chuyện kết hôn với Tô Khiết là ngoại lệ.
Mấy tháng trước Nguyễn Hạo Thần và Tô Khiết mới kết hôn với nhau.
Đứa bé này cũng xấp xỉ năm tuổi, cho nên cũng không thể nào là con của Nguyễn Hạo Thần với Tô Khiết được.
Vậy thì đứa nhỏ này xuất hiện từ đâu ra đây?
Hứa Dinh Dinh đứng ở cách đó không xa nghe nói câu con gái riêng, hai mắt nhanh chóng nheo lại, dám mắng bé cưng của cô là con gái riêng, thật là ghê tởm!
Nhưng mà trong lòng của Hứa Dinh Dinh cũng biết rõ ràng hiện tại thân phận của bé Vũ Kỳ quả thật là có chút hơi xấu hổ, Tô Khiết với
cậu ba Nguyễn kết hôn với nhau chỉ có hai tháng, hơn nữa còn ly hôn.
Ánh mắt của Nguyễn Hạo Thần trong nháy mắt lạnh lùng đến cực điểm, anh ngước mắt lên nhìn về phía Triệu Nguyệt Như.
Sự lạnh lẽo trong đôi mắt giống như có thể làm cho người khác đông cứng trong nháy mắt.
Cơ miệng của cậu ba Nguyễn khẽ cử động, vừa định mở miệng.
“Ba ơi, con gái riêng là cái gì vậy ạ?” Đường Vũ Kỳ lại lôi kéo tay của anh lắc lắc, Đường Vũ Kỳ ngửa đầu lên nhìn về phía anh, trên khuôn mặt nhỏ nhắn mang theo thắc mắc không hiểu.
Cái danh từ con gái riêng hay từ trước đến nay bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ chưa từng nghe qua cho nên không hiểu.
Cậu ba Nguyễn nhìn về phía Đường Vũ Kỳ, băng tuyết trong đôi mắt giống như gặp lửa, trong nháy mắt hòa tan, hòa đến nỗi làm gương mặt của anh khắp nơi đều là nụ cười: “Con là bé cưng của ba mẹ”
Lời nói này của cậu ba Nguyễn là đang an ủi cô nhóc.
Nhưng mà anh lại nói lời này vô cùng tự nhiên, tự nhiên đến nỗi dường như đó chính là như vậy.
Hứa Dinh Dinh nhìn cục diện này có chút ngơ ngác, Nguyễn Hạo Thần biết rồi hả, đã biết chuyện hai bé cưng rồi à?
Không biết từ lúc nào Đường Minh Hạo đã đi đến bên cạnh của Hứa Dinh Dinh, nhẹ nhàng lôi kéo góc áo của Hứa Dinh Dinh.
“Bé Minh Hạo, sao con lại ở đây vậy, là con dẫn em gái đến đây đó hả?” Hứa Dinh Dinh nhìn thấy Đường Minh Hạo thì lập tức hiểu rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.
“Bé Minh Hạo, con muốn làm cái gì vậy, là con muốn cho em gái đi nhận ba hả?” Bây giờ Hứa Dinh Dinh cũng chỉ có thể nghĩ ra ra một lý do này thôi, bởi vì lúc nãy Đường Vũ Kỳ đều đã thừa nhận Nguyễn Hạo Thần là ba của cô bé.
“Mẹ nuôi, mẹ đi kéo em gái về đây đi.
” Cái miệng nhỏ của Đường Minh Hạo hơi nhếch lên, mắt của thằng nhóc nhìn về phía Nguyễn Hạo Thần và Đường Vũ Kỳ, nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần nở nụ cười dịu dàng nhìn Đường Vũ Kỳ, thăng nhóc cảm thấy hơi chướng mắt.