Chương 1653
“Lâm Bối, em quá coi thường bản lĩnh của Đường Lăng rồi, bản lĩnh của Đường Lăng không kém hơn Nguyễn Hạo Thần, hai người có thể nói không phân cao thấp, hơn nữa chuyện này Nguyễn Hạo Thần cũng sẽ giúp anh ta, tin chắc không mất bao lâu, Đường Lăng có thể tìm được cô gái đó rồi.
”
“Nói không chừng thời gian hai ngày sau đã đủ rồi, nói không chừng không cần chúng ta thay đổi lịch trình.
” Đại Vương tử có hơi buồn cười nhìn Lâm Bối, Lâm Bối cho rằng Đường Lăng là loại hoa thêu trên gối sao?
Lâm Bối: “…”
“Đường Lăng lợi hại như vậy sao?” Cơ thể của Lâm Bối lại cứng đờ, trong giọng nói dường như mang theo sự run rẩy.
Bản lĩnh của Đường Lăng không phân cao thấp với Nguyễn Hạo Thần? Bản lĩnh của Nguyễn Hạo Thần Lâm Bối biết.
Đường Lăng thật sự lợi hại như vậy sao?
“Ừm, rất lợi hại.
” Đại Vương tử gật đầu, vẻ mặt kiên định: “May mà, hai nước chúng ta luôn giao hảo, anh ta không phải là kẻ địch của chúng ta, nếu không sẽ rất đáng sợ.
”
Thần sắc của Lâm Bối trong nháy mắt thay đổi, cơ thể dường như cứng lại vài phần, khóe miệng mím chặt, không có nói chuyện.
“Nghe nói, Đường Lăng còn có một em gái, cũng rất giỏi, là chuyên gia tâm lý học tội phạm, điều án là giỏi nhất, không có vụ án nào có thể làm khó được cố ấy, vụ án này, cô ấy chắc chắc cũng điều tra giúp Đường Lăng, cho nên, sự lo lắng của em thật sự là dư thừa rồi.
”
Lâm Bối: “…”
Sự lo lắng của cậu ta là dư thừa?
Sự lo lắng của cậu ta thật sự là dư thừa?
“Được rồi, em về chuẩn bị một chút, thời gian cuộc hẹn cũng sắp đến rồi, chắc Đường Lăng bọn họ cũng sắp đến rồi.
” Đại Vương tử không có suy nghĩ nhiều, chỉ thúc giục Lâm Bối quay về chuẩn bị.
Cơ thể của Lâm Bối vẫn cứng đờ, cậu ta vô thức cất bước, cơ thể liêu siêu, suýt nữa thì ngã ra.
“Em sao thế?” Đại Vương tử mau chóng đỡ cậu ta: “Đã lớn như vậy rồi, đi đường cũng có thể ngã, cơ thể này của em rốt cuộc gầy như nào vậy? Em nên cố gắng luyện tập đi.
”
“Anh cả, em đột nhiên cảm thấy đau đầu.
” Lâm Bối không có đẩy anh ta ra, chỉ hơi đứng thẳng người, một tay đỡ trán.
“Đau đầu sao? Đang yên đang lành sao lại đột đâu?” Đại Vương tử nhíu chặt mày: “Anh đi gọi bác sĩ đến khám cho em.
”
“Không cần đâu, khả năng bị cảm rồi, em trở về nghỉ ngơi một lát.
” Tay của Lâm Bối vẫn đỡ trán, nhìn trông như rất khổ sở.
“Vậy anh đưa em trở về.
” Đại Vương tử thấy cậu như này, mặt mày cũng lo lắng vài phần.
“Không cần, bản thân em tự đi là được.
” Lâm Bối đẩy anh ta ra, sau đó từ từ đi ra ngoài, tuy bước chân trông có hơi phù phiếm, nhưng may mà không có ngã ra nữa.
Sau khi Đại Vương tử nước D công khai tỏ rõ thái độ, Viên Quân Doanh đích thân đến cục cảnh sát, đích thân đến đón Đường Lăng.
“Anh Viên, anh đây là đích thân đến đón Đường Lăng sao? Đối với chuyện xảy ra vào tối hôm kia, anh có nhìn nhận gì?” Khi Viên Quân Doanh bước ra thì bị phóng viên vây lại.
“Tôi tin tưởng Đường Lăng.
” Viên Quân Doanh ngước mắt, ánh mắt quét qua tất cả các phóng viên, sau đó chậm rãi mở miệng: “Lúc này thái độ của Viên Quân Doanh có thể nói là rất rõ ràng rồi.
”
Anh ta tin tưởng Đường Lăng, thay đổi ý chính là anh ta nhận định Đường Lăng bị vu oan.
“Anh Viên, anh nói chuyện này có căn cứ gì không? Anh dựa vào đâu mà tin tưởng Đường Lăng? Chuyện này ở hiện trường kiểm tra được chứng cứ rất bất lợi với Đường Lăng, sự tình đến bây giờ còn chưa có kết quả, câu nói này của anh Viên không sợ sẽ gây ra hiểu lầm cho mọi người sao?” Một phóng viên mau chóng chen đến trước mặt, lời nói rất sắc bén, càng ép người.