Cô điên rồi mới có thể đợi anh về ngủ cùng.
Bây giờ cô muốn chạy trốn, có được không?
Nhưng Tô Khiết biết cô không thể trốn.
Cô và anh đã đăng ký kết hôn, bây giờ là vợ chồng hợp pháp.
Nếu bây giờ cô bỏ chạy, sao anh có thể bỏ qua cho cô được?!
Tô Khiết thở mạnh một hơi, sau đó vẫn cam chịu số phận mở cổng, đi vào trong biệt thự.
Lúc này, rõ ràng tâm trạng của cậu ba Nguyễn cũng tốt hơn rất nhiều, cô gọi điện thoại cho anh, dặn dò anh chú ý an toàn, chứng tỏ cô đang quan tâm anh.
Đương nhiên câu cuối cùng là anh cố ý nói, tuy cách điện thoại không nhìn thấy, nhưng anh có thể tưởng tượng sau khi nghe thấy lời của mình, chắc chắn phản ứng của cô sẽ rất đặc sắc.
Thật ra anh cảm thấy, có đôi khi trêu cô là một chuyện rất thú vị.
Tốc độ xe của Nguyễn Hạo Thần rõ ràng đã chậm lại, nhưng nghĩ đến nơi phải đi, nụ cười mới xuất hiện bên môi lại biến mất.
Một tiếng sau, xe của Nguyễn Hạo Thần dừng trong một viện dưỡng lão.
“Cậu Thần, ngài đến sao, ông Nguyễn đã ngủ rồi.
” Nhân viên chăm sóc nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần, trong vẻ cung kính mang theo chút sợ hãi.
“Ngủ rồi?” Nguyễn Hạo Thần nở nụ cười châm chọc, là ngủ? Hay là không muốn gặp anh?
Từ sau khi mẹ xảy ra chuyện, nhiêu năm rồi ông ta chưa từng chủ động nói chuyện với anh, hai năm trước sau khi ông ta xảy ra tai nạn xe cộ khiến hai chân tàn phế thì trực tiếp vào viện dưỡng lão ở, anh đến thăm ông ta, ông ta cũng không gặp.
Nguyễn Hạo Thần không ởđi vào, chỉ đứng ngoài cửa phòng, trong phòng không hề có tiếng động và âm thanh gì cả.
“Ngày mai con đi nước D.
” Không biết đã đứng bao lâu, trong đôi mắt Nguyễn Hạo Thần như có thêm mấy phần đau buồn, nhưng sau đó lại nhanh chóng bị sự lạnh lùng che giấu.
Khi anh nói lời này, âm thanh không lớn lắm, nhưng cũng không nhỏ, anh tin ông ta ở trong phòng có thể nghe thấy.
Nhưng trong phòng vẫn im lặng như trước, Nguyễn Hạo Thần nở nụ cười châm chọc, sau đó nhanh chóng xoay người rời khỏi.
Sau khi Tô Khiết trở về phòng, nghĩ đến lời của Nguyễn Hạo Thần, trong lòng vẫn hơi thấp tha thấp thỏm.
Cô muốn ngủ, nhưng lăn qua lộn lại mãi vẫn không ngủ được.
Hôm qua, mẹ gọi điện thoại cho Tô Khiết, Tô Khiết nói cô và Nguyễn Hạo Thần kết hôn rồi, lúc ấy, anh ta kinh sợ.
Tô Khiết sao lại kết hôn với Nguyễn Hạo Thần cơ chứ ?
Anh ta hiểu Tô Khiết, cô tuyệt đối không thể nào tùy tiện kết hôn với một người đàn ông như vậy.
Vì vậy, anh ta nghĩ tới cách giải thích duy nhất.
Nhưng mà…
Mộ Dung Tri nhìn báo cáo giám định lần nữa, sau đó lấy điện thoại ra, bấm số điện thoại của Tô Khiết.
“A lô.
” Tô Khiết lúc này còn đang nằm trên giường ngây ngốc, lúc nhận điện thoại, giọng có hơi yếu ớt.
“Tô Khiết, em đừng nói cho anh biết em vẫn chưa rời giường đó?” Mộ Dung Tri nghe thấy giọng của cô, vô cùng kinh ngạc, lúc này cô vẫn chưa dậy sao?
Vẫn chưa dậy, chẳng lẽ là cùng Nguyễn Hạo Thần?!!.