“Hả? Được.
” Cậu năm Tào ngẩn người, hình như có chút không mấy tình nguyện, máy tính cũng lấy ra rồi, sao lại không xem nữa?
Có điều, nếu như Tô Khiết đã mở miệng đòi, anh ta không đưa cũng không tiện, dù sao người trong cuộc đã khai hết, cũng hoàn toàn chính xác không cần phải xem lại nữa rồi, hơn nữa anh ta cũng ngại nói, thật ra anh ta còn chưa tìm được cổng USB, cho nên mới chưa xem được.
Chẳng qua là, do cậu năm Tào thật sự chưa kịp nhìn kỹ ‘camera’ trong tay.
Tô Khiết thò tay, rất tự nhiên nhận lại ‘camera cỡ nhỏ, vẻ mặt vẫn bình tĩnh như cũ, không nhìn ra có chút nào khác thường.
Nguyễn Hạo Thần nhìn về phía cô, ánh mắt đảo qua cameras cỡ nhở trong tay cô, con mắt hơi lóe sáng, có vẻ thâm sâu.
Cái camera kia của cô không phải là giả chứ?
Nếu thực sự là như thế, anh không thể không bội phục vẻ thong dong bình tĩnh của cô vừa rồi.
“Đã như vậy, làm phiền các cô theo chúng tôi về cục cảnh sát.
” Anh cảnh sát trẻ là người nhanh trí, thấy chuyện cũng gần xong rồi, nên nhìn về phía ba người Tô Nghiên Nghiên, lạnh lùng lên tiếng.
Có điều, khi anh ta chuyển sang phía Tô Khiết, thái độ rõ ràng đã biến thành cung kính: “Cô Tô, cũng phiền cô đến cục cảnh sát ghi lại lời khai.
”
“Cậu chủ Tào, cô Tô là khách của tôi, vụ án hôm nay coi như đã được làm rõ rồi, cô Tô cũng không cần phải đi một chuyến.
” Đột nhiên cậu chủ Liên lại bước đến, đi đến trước mặt Tô Khiết, khi anh ta nhìn về phía cô trong ánh mắt mang theo sự che chở không che giấu chút nào.
Cô gái có thể khiến cho cậu chủ Liên mở miệng giải vây, Tô Khiết tuyệt đối là người đầu tiên.
Cậu năm Tào ngẩn người, không trả lời, mà liếc nhìn Nguyễn Hạo Thần đứng bên cạnh, đây là chuyện gì?
Thậm chí có người đang đứng trước mặt anh Ba tranh giành làm hộ hoa sứ giả?
Người được bảo vệ còn là vợ hợp pháp của anh Ba nữa.
Trò đùa này có vẻ hơi lớn rồi!!
Nguyễn Hạo Thần không nói gì, chỉ ngước mắt nhìn về phía Tô Khiết.
Từ khi bước vào căn phòng này, cô nhìn anh giống như coi anh thành không khí vậy.
Xảy ra chuyện, cô không gọi điện thoại cho anh, anh đến rồi, cô cũng không muốn để anh giúp đỡ, còn giả vờ hoàn toàn không quen biết anh.
Cô cứ sợ người khác biết rõ quan hệ của bọn họ như vậy sao?
Vậy bây giờ thì thế nào? Cô vẫn muốn giả vờ không quen anh?
“Đa tạ ý tốt của cậu chủ Liên, tôi là công dân tuân thủ theo pháp luật, tôi vẫn nên đi theo cục trưởng Tào đến cục cảnh sát lấy lời khai thôi, dù sao tôi cũng là nguyên cáo…”
Tô Khiết lời còn chưa nói hết, Nguyễn Hạo Thần đã quay người đi khỏi.
Tô Khiết ngẩn người, con mắt khẽ dao động, cái người này đúng là không lễ phép!
Có điều, cô vẫn đi theo ra khỏi phòng riêng.
Cậu chủ Liên nhìn theo bóng lưng cô, đôi mắt sâu thẳm ẩn chứa nụ cười đầy thâm ý.
“Anh Ba, hai người về trước đi….
Đương nhiên Cậu năm Tào không thể nào thật sự bắt Tô Khiết và anh Ba đến cục cảnh sát, nên đánh tiếng, muốn để hai người quay về.
“Đến cục cảnh sát.
” Chẳng qua là, Nguyễn Hạo Thần lại cắt ngang lời anh ta nói.
Cậu năm Tào sửng sốt, có chút chuyện như vậy anh Ba cần gì phải đến cục cảnh sát?
Anh Ba đang náo loạn gì thế?
Sao anh ta lại cảm thấy lúc này anh Ba anh dũng uy phong đang cáu kỉnh nhỉ?.