Tô Khiết không nghe thấy bất cứ động tĩnh nào bên ngoài, nhưng trong lòng cô vẫn có chút không yên tâm, cho nên cô cầm điện thoại đi tới ban công, sau đó mới nghe.
“Mami, tối nay mẹ vẫn đến thăm Vũ Kỳ chứ?” Video vừa được kết nối, giọng nói ngọt ngào, mềm mại của bé Kỳ lập tức truyền đến, vô cùng dễ nghe, vô cùng thoải mái.
“Cục cưng, tối nay mami không thể qua được, con phải nghe lời mẹ Dinh, được không?” Tô Khiết nhẹ nhàng thở dài một hơi, cô cũng muốn ở bên cục cưng, nhưng hôm nay rõ ràng không được.
Mặc dù cô đuổi Nguyễn Hạo Thần ra khỏi phòng, Nguyễn Hạo Thần cuối cùng cũng không làm gì cô, nhưng nếu bây giờ cô đi ra ngoài, cả đêm không về, nhất định không thể được.
“Vâng, con biết rồi, mẹ phải ở bên chồng, anh trai nói rồi, đối với mẹ, chồng cũng rất quan trọng, cho nên mẹ phải chăm sóc chồng thật tốt nha, Vũ Kỳ có thể tự mình đi ngủ ạ.” Vốn dĩ Tô Khiết còn cho rằng Vũ Kỳ sẽ không vui, sẽ làm nũng với cô, để cô qua đó, nhưng Tô Khiết không ngờ, bé Kỳ lúc này lại vô cùng “Trượng nghĩa”
“Anh trai còn nói gì với con nữa?” Ánh mắt Tô Khiết chợt lóe lên, đây không phải là phong cách của bé Kỳ, Minh Hạo rốt cuộc đã nói gì với con bé?
“Anh trai nói, chồng của mẹ chính là ba của bọn con.
Để sau này ba cũng thích bọn con, thì nhất định phải hi sinh mẹ.
Để mẹ ở bên chồng nhiều hơn, mẹ chăm sóc chồng thật tốt, chăm sóc khiến bà vui vẻ, thì ba sẽ thích bọn con.” Bé Kỳ nói hết những lời anh trai nói với mình ra cho cô nghe.
Khóe môi Tô Khiết không nhịn được khẽ co rút, những lời này vì sao lại nghe có vẻ giống như cô đang bị hai cục cưng đem gởi bán vậy.
“Mẹ, mẹ nhất định phải làm cho chồng vui vẻ, nhưng ngàn vạn lần không được chọc chồng tức giận nhé.” Bé Kỳ rất không yên tâm dặn dò Tô Khiết.
Ôi, thật sự lo lắng mà.
Tô Khiết: “…”
Tô Khiết trong chốc lát không biết còn có thể nói gì.
“Mẹ, con không làm phiền hai người nữa.
Bye bye!” Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ còn không đợi Tô Khiết nói gì, đã dứt khoát cúp điện thoại.
Tô Khiết nhìn điện thoại đã bị ngắt kết nối, trong chốc lát còn chưa kịp định thần lại.
Bé Kỳ thích dính lấy cô nhất lại cứ như vậy ngắt điện thoại của cô?
Cô có chút không dám tin!!
“Em lại gọi điện thoại cho mẹ?” Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ vừa cúp điện thoại xong, Đường Minh Hạo đi đến, nhìn thấy dáng vẻ em gái nhà mình, thằng nhóc đoán ra ngay.
“Anh trai, lần này em không có làm phiền mẹ, em chỉ nói với mẹ vài câu rồi cúp điện thoại ngay rồi.
Hơn nữa, em nghe thấy mẹ chỉ có một mình.” Đường Vũ Kỳ nhìn về phía anh trai mình, cười cô cùng ngọt.
Cô bé biết, chỉ cần cô bé cười, anh trai nhất định sẽ không giận.
Đường Minh Hạo nghe được lời cô bé nói, hơi ngẩn người, nhất thời không nói chuyện, không biết đang nghĩ gì.
“Anh trai, không phải anh nói muốn đưa em đi gặp ba sao? Khi nào chúng ta đi vậy?”
Đường Vũ Kỳ đi đến trước mặt anh trai, gương mặt mong đợi nhìn thằng nhóc.
“Em yên tâm, anh trai đã đồng ý với em rồi, nhất định sẽ làm được.” Đường Minh Hạo nhìn cô bé, gương mặt mang theo ý cười: “Anh đang lên kế hoạch cho chuyện này rồi.”
Thằng nhóc đã đồng ý với em gái rồi, đương nhiên sẽ không nuốt lời.
Mặc dù Nguyễn Hạo Thần không phải là ba ruột của họ, nhưng mẹ dù sao cũng đã kết kết hôn với Nguyễn Hạo Thần rồi, em gái nói muốn gặp Nguyễn Hạo Thần..