“Ông nói xem tại sao Hạo Thần lại cưới cô ta chứ? Nếu việc này để cho người ta biết được thì mặt mũi nhà họ Nguyễnchúng ta cũng mất hết luôn.
” Bà cụ Nguyễn hiện giờ rất lo lắng việc Nguyễn Hạo Thần cưới Tô Khiết bị người ngoài biết được.
Ông cụ Nguyễn đang xem video, sắc mặt rõ ràng trầm xuống, nhưng ông cụ lại không nói gì.
“Chúng ta nhất định phải tìm cách để Hạo Thần mau chóng ly hôn với con ngốc đó đi, sau đó để cho Hạo Thần cưới Thiên Lý, đứa trẻ Thiên Lý này dịu dàng hiền lành, lại khéo hiểu lòng người, hơn nữa vừa thông minh, vừa tài giỏi, chỉ có cô gái như vậy mới xứng với Hạo Thần, mới xứng được gả vào nhà họ Nguyễn chúng ta.
” Bà cụ Nguyễn luôn có dự định như vậy, lúc này lại càng muốn mau chóng thực hiện kế hoạch này.
“Nhưng quan hệ của cô ta và Ngụy Khang.
.
” Ông cụ Nguyễn cũng vô cùng bất mãn với Tô Khiết, nhưng ông nghĩ đến
quan hệ của Tô Khiết và Ngụy Khang, vẫn hơi do dự.
“Quan hệ của cô ta và Ngụy Khang có gì không được chứ, ông xem hiện giờ Tô thị sắp xong rồi, Ngụy Khang quản được sao? Nếu như quan hệ của cô ta và Ngụy Khang thật sự tốt như vậy, sao Ngụy Khang có thể nhắm mắt để cho Tô thị phá sản được chứ? Bên Mộ Dung Uyển đó chả có gì, chỉ là nói suông mà thôi, ông nói xem bộ dạng vừa ngốc vừa xấu đó của Tô Khiết, Mộ Dung Uyển làm sao có thể sẽ thật sự thích cô ta?” Bà cụ Nguyễn ngược lại không cho là đúng mà phản bác.
Ông cụ Nguyễn ngước mắt, nhìn bà ta, mày khẽ nhíu lại, hiển nhiên là đang suy xét đến quan hệ lợi và hại trong đó.
“Hôm đó, lúc Mộ Dung Uyển gọi điện thoại đến, Tô Khiết đã đem chuyện cô ta kết hôn với Nguyễn Hạo Thần nói cho Mộ Dung Uyển rồi, nhưng nhà chúng ta lại không có ý định tổ chức hôn lễ cho hai đứa, chuyện này Mộ Dung Uyển cũng không có hỏi, qua chuyện này thì có thể đoán được quan hệ của cô ta và Mộ Dung Uyển là giả.
” Bà cụ Nguyễn hiển nhiên suy nghĩ rất chu toàn.
“Bà nói cũng rất có lý.
” Đôi mắt của ông cụ Nguyễn lóe lên, khẽ gật đầu, sự do dự trước đó nhất thời biến mất không còn dấu vết.
Nếu như Mộ Dung Uyển thật sự quan tâm đến Tô Khiết, mà Tô Khiết gả đến nhà họ Nguyễn, nhà họ Nguyễn thậm chí còn không tổ chức hôn lễ thì chuyện này, Mộ Dung Uyển không thể không quan tâm được.
“Vậy giờ chúng ta phải nghĩ cách để Hạo Thần ly hôn với cô ta, sau đó làm cho Hạo Thần cưới Thiên Lý, tôi chỉ chấp nhận một đứa cháu dâu là Thiên Lý thôi.
” Bà cụ Nguyễn nhìn thấy phản ứng của ông cụ Nguyễn thì cuối cùng cũng thở phào:
“Chuyện này càng nhanh càng tốt.
”
“Chuyện này, tôi sẽ cố nghĩ cách.
” Trong đôi mắt của ông cụ Nguyễn hiện lên vài phần quyết đoán, vì mặt mũi của nhà họ Nguyễn, Tô Khiết nhất định phải tự cút đi.
Nhà họ Nguyễn bọn họ đuổi không nổi người như vậy.
Tô Khiết nhanh chóng trở về nhà họ Tô.
Lúc Tô Khiết đi vào nhà, thì trong phòng khách chỉ có một mình ông cụ Tô.
“Khiết Khiết, cháu về rồi.
” Ông cụ Tô nhìn thấy cô, trên gương mặt lập tức nở nụ cười, đứng dậy nói: “Nào, cháu vào phòng làm việc với ông nội, ông nội có chút chuyện muốn nói.
”
Tô Khiết không nói nhiều, cùng ông cụ Tô đi lên lầu.
Sau khi vào phòng làm việc, ông cụ Tô đem tài liệu sớm đã chuẩn bị đưa đến trước mặt Tô Khiết: “Khiết Khiết, cháu kí phần tài liệu này đi, ông sai người đi làm thủ tục.
”
Tô Khiết khẽ ngạc nhiên, theo bản năng cúi đầu, lật xem tài liệu trong tay, cô phát hiện những tài liệu này đều là một phần hợp đồng chuyển nhượng tài sản, đều là tài sản dưới tên của ông cụ Tô, đều chuyển hết cho cô.
Đôi mắt của Tô Khiết khẽ lóe lên, trái tim khẽ run!
Ông cụ Tô nhìn thấy Tô Khiết không nói chuyện, tiếp tục chậm rãi nói: “Ông nội vốn dĩ muốn đem công ty giao cho cháu…”
Ông cụ Tô ngừng nói, đè nén cảm xúc của mình lại: “Ông nội biết cháu không thích quản chuyện của công ty, nói thật việc quản lý công ty rất mệt, ông nội cũng không muốn nhìn thấy cháu chịu khổ, nên ông nội quyết định bán công ty đi, số tiền bán được đến lúc đó ông nội sẽ chuyển tiếp cho cháu…”.