Hóa ra cô bé này đã làm phân tán một nửa sự chú ý của Nguyễn Hạo Thần, cộng thêm phản ứng và tốc độ của Tiểu Nghị vô cùng nhanh, có thể nói không ai có thể so bì với tốc độ của Tiểu Nghị , nhưng cho dù như vậy, Tiểu Nghị cũng chỉ có thể sờ được một góc ví tiền của anh.
Tiểu Nghị chỉ sờ một chút như vậy, sau đó Nguyễn Hạo Thần lập tức cầm lấy ví tiền và tránh được.
Tiểu Nghị ngây người, mặt tỏ vẻ khó tin, anh ta quả thật không dám tin, dưới tình huống như vậy rồi mà lại có thể sẩy tay?
Đậu xanh rau má, phản ứng của cậu ba Nguyễn còn nhanh hơn cả ông đây!
Quả nhiên rất lợi hại!
Không hổ là chồng của chị Khiết mà.
Tiểu Nghị phản ứng rất nhanh, mặc dù lúc này anh ta rất kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã hoàn hồn, ý của chị Khiết là chỉ cần chạm được vào ví tiền là được, như vậy coi như anh ta cũng đã hoàn thành xong nhiệm vụ, vì vậy cũng nên rút lui được rồi.
Ngay sau đó, Tiểu Nghị chạy đi với tốc độ nhanh nhất.
còn không cướp được ví tiền ư?” Sau khi Sở Bách Hà nghe thấy Tiểu Nghị báo cáo như vậy, cô ta lập tức kinh ngạc: “Nguyễn Hạo Thần lợi hại như vậy thật sao?”
“Vâng, em đã sắp xếp xong xuôi mọi thứ, nhưng đến cuối cùng lại chỉ sờ được vào một góc ví tiền của anh ta.
” Giọng nói của Tiểu Nghị hơi buồn rầu, đây tuyệt đối là lần thất bại duy nhất từ trước đến nay của anh ta.
“Nhưng lúc trước không phải chị nói chỉ cần sờ được vào ví tiền của anh ta là coi như đã hoàn thành nhiệm vụ rồi hay sao.
Như vậy, em cũng coi như đã hoàn thành nhiệm vụ rồi đúng chứ?” Tiểu Nghị cảm thấy đây cũng coi như là điểm cuối cùng an ủi anh ta.
Khóe môi Sở Bách Hà nhịn không được khẽ giật giật, ban đầu khi nói những lời đó, cô ta còn không ngờ sẽ xảy ra tình huống này.
“Khiết Khiết, Tiểu Nghị chỉ sờ được một góc ví tiền của Nguyễn Hạo Thần thôi, như vậy cũng coi như là thành công rồi chứ?” Sau khi Sở Bách Hà cúp điện thoại, nhìn vê phía Tô Khiết, giọng nói hơi yếu.
Tô Khiết hơi mím môi, không nói gì.
Cô biết rõ sự lợi hại của Nguyễn Hạo Thần, nhưng cô cũng không ngờ, Tiểu Nghị ra tay, cộng thêm sắp xếp chướng ngại vật cản Nguyễn Hạo Thần, vậy mà Tiểu Nghị vẫn chỉ có thể sờ được một góc ví của anh.
Ví tiền không rời khỏi người Nguyễn Hạo Thần, đương nhiên cũng sẽ không rời khỏi tầm mắt của anh, như vậy lần này, Nguyễn Hạo Thần đương nhiên sẽ không có quá nhiều nghi ngờ.
Cho nên, kế hoạch của cô coi như thất bại rồi, không chỉ như vậy, chỉ sợ…
Ngay lúc này, điện thoại của Tô Khiết đột nhiên đổ chuông, là điện thoại liên lạc nội bộ của cô.
Mỗi một chiếc điện thoại nội bộ của họ đều được Mộ Dung Tri đặc biệt xử lý, cho nên người ngoài căn bản không có cách nào gọi được.
Sắc mặt của Tô Khiết hơi trâm xuống, cô không cần nhìn cũng biết cuộc điện thoại này là của ai.