Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo


Trong điện thoại di động vừa rồi có cuộc trò chuyện của cô và Hứa Dinh Dinh, cô không xóa, không phải không xóa, mà là không dám xóa, vì cô không biết được rằng Nguyễn Hạo Thần đã đi theo mình bao lâu, cô sợ Nguyễn Hạo Thần đã nhìn thấy cô gọi điện thoại, nếu cô xóa, sẽ khiến cho anh nghi ngờ.

Tô Khiết nhìn thấy anh trực tiếp mở nhật ký cuộc gọi trên điện thoại của cô, trong lòng hiểu rõ, quả nhiên là anh đã nhìn thấy, vẫn may là cô không xóa nhật ký cuộc gọi.

Đột nhiên cô nhớ ra tên số điện thoại của Hứa Dinh Dinh trong điện thoại cô là… mẹ đứa trẻ, đó là tên Hứa Dinh Dinh tự đổi.

Điều này không khiến cho anh nghi ngờ chứ?
Khi Nguyễn Hạo Thần nhìn thấy tên hiển thị trong nhật ký cuộc gọi, lông mày hơi nhíu lại, nhưng cũng không suy nghĩ nhiều.

Nguyễn Hạo Thần suy nghĩ một lát, liên bấm điện thoại gọi ra ngoài, sau đó mở loa ngoài, đưa đến trước mặt Tô Khiết, ý tứ rất rõ ràng.

Anh bấm điện thoại, để cô nói chuyện, sau đó anh ở bên cạnh có thể nghe được tất cả mọi thứ.

Chết tiệt, giờ phút này Tô Khiết rất muốn mắng người, còn muốn cắn người, không hiểu sao từ khi nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần, cô dường như thường xuyên có ý muốn cắn anh.

Không, phải là xúc động muốn cắn chết anh!
‘Alo, Khiết Khiết, sao vậy?” Lúc này tâm trạng Hứa Dinh Dinh quá mức sa sút, hoàn toàn không hưng phấn như vừa rồi.


“Không sao, không phải cậu đang nghỉ ngơi sao? Cậu nghỉ ngơi trước đi, tớ cúp máy!” Tô Khiết nhận thấy cảm xúc của cô ấy có chút không đúng, nhưng lúc này cũng không dám nói nhiều lời, giải thích nhiều sợ sẽ bị lộ.

‘A, được, tạm biệt.

” Hứa Dinh Dinh dừng một chút, tùy ý đáp lại vài câu, sau đó cúp điện thoại.

“Bảo bối, tại sao mẹ phải nói như vậy, đó là mẹ của con, mẹ của con là tới đón chúng ta nha!” Sau khi Hứa Dinh Dinh cúp điện thoại, nhìn qua Đường Minh Hạo, vẻ mặt nghi ngờ và khó hiểu.

Mẹ nuôi, chúng ta tạm thời đừng đi ra ngoài, đợi thêm một lát nữa.

’ Đường Minh Hạo kéo Hứa Dinh Dinh đi qua một bên.

“Vì sao? Mẹ con đang chờ ở bên ngoài sẽ rất nóng ruột!” Hứa Dinh Dinh lại càng không hiểu.

“Sẽ không, bây giờ chúng ta ra ngoài, mẹ của con mới thật sự lo lắng, mẹ nuôi hãy nghe con, sẽ không sai đâu!” Vẻ mặt Đường Minh Hạo rất chân thành, thậm chí có thể nói là rất nghiêm túc.


“Được.

” Hứa Dinh Dinh biết từ trước đến nay Đường Minh Hạo rất thông minh, nhìn thấy sắc mặt bây giờ của thằng nhóc, cô liền tin tưởng.

Khi Đường Minh Hạo và Hứa Dinh Dinh nói những lời này cũng tránh Đường Vũ Kỹ, lúc này Đường Vũ Ky đang ăn kẹo que, ánh mắt nhìn về bốn phía để tìm mẹ.

Thông qua cuộc điện thoại vừa rồi, Nguyễn Hạo Thần cũng không nghe thấy bất cứ điều khác thường nào, chủ yếu là do người nghe máy là phụ nữ, khiến cậu ba Nguyễn không quá nghỉ ngờ, anh ta lập tức mở tin nhắn của cô.

Vừa rồi tin nhắn Minh Hạo gửi tới, Tô Khiết cũng đã xóa, vậy nên trong hộp thư cũng không có gì.

Nhưng trong điện thoại di động của cô cũng có một số thứ khác, mặc dù không phải là bí mật, nhưng cũng có khả năng tiết lộ một số chuyện của cô.

Nếu như anh mở ra xem, chỉ sợ…
Phải nói rằng, có đôi khi Nguyễn Hạo Thần rất thân sĩ, anh chỉ mở nhật ký cuộc gọi và tin nhắn của cô, những cái khác cũng không nhìn, lập tức trả điện thoại lại cho cô.

Tô Khiết nhận điện thoại, cảm xúc rõ ràng sa sút đi rất nhiều, hậm hực, cũng không nói gì.

Giờ phút này trên gương mặt của cô chỉ thiếu viết lên chữ tôi tức giận, tôi rất khó chịu, đừng chọc vào tôi!
Chọc giận cô hậu quả cũng rất đáng sợ.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận