Anh không nói một tiếng với anh cả à? Anh cả đã đi rồi sao?” Tô Khiết hơi khó hiểu, đi lúc này luôn? Cứ vậy mà đi?
Không cần, sau này tránh xa Đường Lăng ra, anh ta là một con sói đội lốt người, đừng để bị vẻ ngoài của anh ta đánh lừa.
” Lúc này tâm trạng của Nguyễn Hạo Thần không tốt nên giọng điệu cũng đặc biệt hung hăng.
Lúc này Tô Khiết lại gọi một tiếng anh cả thân thương như vậy, anh càng thêm phiền muộn.
Tô Khiết nhìn anh, có chút kinh ngạc, đương nhiên cô biết Đường Lăng là ai.
Chỉ là tại sao đột nhiên anh lại phát hỏa lớn như vậy, mà kiểu nhắm vào đối phương của anh cũng quá rõ rệt, Đường Lăng đã khiêu khích gì anh à?
Chẳng lẽ sau khi cô rồi khỏi phòng thì giữa họ đã đàm phán không thành sao?
Mà dù có đàm phán không thành đi nữa, anh cũng sẽ không tức giận đến mức như vậy chứ? Anh không phải là kiểu người không giữ được bình tĩnh.
Nhìn thấy bộ dạng của anh, Tô Khiết cũng không hỏi nữa, cô không thể can dự vào chuyện giữa anh em bọn họ.
Tuy nhiên, cô nghĩ đến những món ăn Đường Lăng sắp xếp trên bàn, hầu như món nào cô cũng thích ăn.
Làm thế nào Đường Lăng biết được điều này? Rõ ràng, Đường Lăng đã điều tra cô!
Nhưng tại sao Đường Lăng lại điều tra cô?
Trên đường về, Nguyễn Hạo Thần lái xe rất chậm, anh vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Từ Danh Tước đến biệt thự, anh thực sự đã lái xe mất một tiếng rưỡi.
Anh không lên tiếng, Tô Khiết cũng im lặng, không quấy rầy anh.
Khi đến biệt thự, điện thoại của Nguyễn Hạo Thần vang lên ngay khi Tô Khiết xuống xe.
Nguyễn Hạo Thần liếc nhìn dãy số hiển thị, sau đó nhướng mắt nhìn bóng dáng Tô Khiết, thấy cô đã đi xa thì mới trả lời điện thoại.
Tôi điều tra được rồi, lúc đó anh ta đang ở trên tầng năm, đúng thật là có một cô gái nhỏ đã chụp được ảnh của anh ta, vì cô bé vẫn còn ở trung tâm thương mại nên chúng tôi đã nhanh chóng lấy được ảnh, sau đó tôi gửi ảnh cho người đang điều tra ở sân bay, tiếp viên xác nhận anh ta tên là Đường Bách Khiêm, ngồi trên chuyến bay từ Nước M đến Thành phố A, người đàn ông đó quá đẹp trai, quá phong độ và quá bắt mắt, vì vậy cô tiếp viên không thể nào quên được, chắc chắn sẽ không có nhầm lẫn.
”
Tất cả đặc điểm đều được chụp lại, cô gái chụp ảnh cho biết lúc đó anh ta đang nhìn xuống tầng 1, trông anh ta tức giận rất đáng sợ.
”
Người ở đầu dây bên kia nói thêm một câu.
Nghe lời này, Nguyễn Hạo Thần có thể chắc chắn 100% là không thể sai.
Quá đẹp trai? Quá phong độ? Quá bắt mắt?
Có thể đẹp trai? Có thể phong độ? Có thể bắt mắt sao?
Đối phương gửi tấm ảnh qua, Nguyễn Hạo Thần mở ra xem, sau khi nhìn thoáng qua, ánh mắt anh hơi sâu xa, nhưng sau đó khóe môi hơi nhếch lên.
Người đã tìm được rồi, vả lại còn ở thành phố A, tiếp theo…
Cho dù dùng phương pháp nào, phải tìm được anh ta cho tôi.
” Nguyễn Hạo Thần nhìn chằm chằm vào bức ảnh, đôi mắt lạnh lùng nheo lại từng chút một.
Dáng dấp đẹp thì cũng là hình người dáng người, có ích lợi gì đâu? Tô Khiết đã là vợ anh và là người phụ nữ của anh.