Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo


Tổng giám đốc Lý ngẩn người, đôi mắt nhìn vê phía Tô Khiết có vài phần do dự, rõ ràng là đang suy nghĩ tính chân thực trong lời nói của cô.

“Thế nào? Muốn làm tôi sợ, cô cho rằng tôi sợ sao?” Tổng giám đốc Lý lấy lại tinh thần, cho rằng Tô Khiết chắc chắn lừa gạt ông ta, thân thể hơi mập mạp của ông ta tới gân cô, tay cũng nhanh vươn tới, muốn ôm Tô Khiết vào trong ngực.

Con vịt đã vào đến miệng há có thể bay đi như thế?
Trong một căn phòng khác, đôi mắt Nguyễn Hạo Thần nhanh chóng trở nên lạnh lẽo, nhanh chóng cất bước, rõ ràng là muốn đi qua.

Hành động này của Nguyễn Hạo Thần trong lúc này chỉ là một loại phản ứng theo bản năng.

Chỉ có điều, một giây sau, bức tranh đã thay đổi đột ngột.

Chỉ thấy trên màn hình, Tô Khiết đột nhiên cầm chai rượu vang trong tay, tiện tay vung lên, chai rượu nện xuống ghế vỡ vụn, rượu vang đỏ văng tứ tung trên sàn.

Cô cầm trong tay nửa chai rượu đỏ còn lại nhanh chóng áp vào cổ Tổng giám đốc Lý.

Tốc độ kia nhanh đến kinh người, nhanh đến mức khiến cho người ta không nhìn thấy rõ cô đã hành động thế nào, chai rượu vỡ kia đã áp vào cố Tổng giám đốc Lý.


Lúc đầu Tổng giám đốc Lý và cô cách xa nhau không quá hai mét, vốn tay Tổng giám đốc Lý chỉ cần duỗi ra là có thể dụng vào người cô, nhưng giờ phút này, tay Tổng giám đốc Lý vẫn còn cách cô một mét rưỡi, nói cách khác, tay Tống giám đốc Lý khẽ động thì chai rượu trong tay cô đã áp vào cổ Tổng giám đốc Lý.

Cô làm xong một loạt động tác này, tay Tống giám đốc Lý di chuyển chưa đến nửa mét.

Hôm nay khi Tô Khiết tới, cô đã nghỉ ngờ sẽ có chuyện xảy ra, mà trường hợp thế này, chắc chắn không thể tách rời khỏi việc uống rượu, cân nhắc đến tình huống đặc biệt của mình, cô đã sớm uống thuốc giải rượu.

Vậy nên, nồng độ côn của rượu này tạm thời không ảnh hưởng quá lớn đến cô.

Nguyễn Hạo Thần dừng chân lại, nhìn qua màn hình, đôi mắt trợn lên, kinh hãi.

Anh vẫn biết cô không phải người dễ bị bắt nạt như vậy, anh cũng biết thân thủ của cô không tệ, nhưng giờ phút này vẫn bị cô làm cho kinh sợ.

Xem ra, trước kia ở trước mặt anh, cô vẫn luôn dè dặt.

Không, không chỉ là dè dặt, mà là vẫn luôn giấu diếm rất sâu.


Trong lúc nhất thời, mấy người đàn ông trong phòng khác đều kinh sợ.

“Thân thủ không tệ, vô cùng quyết đoán.

” Đường Lăng nhướng mày, nụ cười trên khóe môi chậm rãi lan tràn, giọng nói đặc biệt vui mừng.

”Anh vui vẻ cái gì? Liên quan đến anh sao?” Nguyễn Hạo Thần lạnh lùng liếc nhìn Đường Lăng, giọng điệu rõ ràng có chút hung hăng.

Anh nhớ rõ ràng những gì Đường Lăng nói ngày hôm đó ! Anh rất để ý!
“Sự thưởng thức thuần túy.

” Đường Lăng cười nhẹ, giọng điệu đặc biệt nhấn mạnh vào hai chữ”Thuần tuý”, rõ ràng có ý tứ gì đó, ám chỉ động cơ làm việc không thuần tuý của Nguyễn Hạo Thần ngày đó.

Sắc mặt Nguyễn Hạo Thần hiển nhiên là tối sầm lại một chút.

“Mợ ba đỉnh thật, thực sự tuyệt vời luôn, nhưng sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?” Ánh mắt Tiểu Thất ngây thơ, có chút hưng phấn, nhưng cũng có chút lo lắng.

Lúc này cậu năm Tào mới hoàn toàn giật mình, hai mắt mở to, nhìn thẳng vào màn hình, nhất thời quên hết phản ứng.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận