Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo


Người, người này là Tô Khiết? Sao mà có thể được? Sao có thể như thế được?
“Không đâu, cô ấy chỉ doạ người thôi.

” Đường Lăng luôn là người ít nói nhất, lần này lại ngoại lệ, anh ta chủ động nói đi nói lại, đó hoàn toàn không phải phong cách của anh ta.

Nguyễn Hạo Thần nhìn Đường Lăng một cái, vẻ mặt càng thêm bất mãn, kia là người phụ nữ của anh, tại sao Đường Lăng lần nào cũng phải giật lời, cứ như Đường Lăng biết rõ cô lắm.

“Tổng giám đốc Lý là một con cáo già, liệu anh ta có bị cô ấy làm cho sợ hãi không nhỉ?” Tịch Xuyên cũng có một số lo ngại.

“Nhìn là biết mà.

” Đường Lăng lại chủ động nhanh chóng đáp lời, hôm nay Đường Lăng nói nhiều như vậy, anh ta chuẩn bị đuổi kịp cậu năm Tào rồi.

Tuy nhiên, vào lúc này, cậu năm Tào vẫn chưa hoàn hồn sau cú sốc, anh ta sững sờ, chết lặng, không có phản ứng hay nói, hoàn toàn chết lặng.


“Cô muốn làm gì?” Ở phòng 008, sắc mặt Tổng giám đốc Lý thay đổi, anh ta có chút kinh hãi, nhất là tốc độ vừa rồi của Tô Khiết, thật sự khiến anh ta sợ hãi, phụ nữ làm sao có thể nhanh như vậy? Thật là khó tin.

Vì vậy, lúc này Tổng giám đốc Lý thực sự sợ hãi.

Lúc này, lời nói của Tổng giám đốc Lý đã dấy lên nghi vấn của mọi người, lúc này mọi người đều muốn biết kế tiếp Tô Khiết sẽ làm gì!
Dù sao động thái của cô chỉ là một kiểu đe dọa, nhưng Tổng giám đốc Lý chắc chăn sẽ đánh trả.

Vì vậy, mọi người đều muốn tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì?
“Tổng giám đốc Lý, nếu anh thực sự muốn chơi chút trò chơi thú vị, tôi thực sự cũng không ngại chơi cùng với anh” Tô Khiết vẫn vững vàng ngôi ở trên ghế, khóe môi hơi nhếch lên nụ cười nhàn nhạt, từng chữ từng chữ nhẹ như gió xuân nhưng lại kinh người.

Cô đã cho Tổng giám đốc Lý một cơ hội, Tổng giám đốc Lý đã không biết dừng lại, vậy thì thật sự không trách cô được.

Trong phòng kia vài người đàn ông lại ngẩn ra, chuyện này cũng không kinh ngạc, vân đạm phong khinh mới khiến người ta kinh ngạc.


Cho dù là Đường Lăng, lông mày cũng nhíu sâu kinh ngạc hơn một chút, nhưng nếu nhìn kỹ, sẽ phát hiện lúc này đáy mắt Đường Lăng có một tia kiêu ngạo kỳ lạ.

Nguyễn Hạo Thần hít sâu một hơi, người phụ nữ này thật sự là cô vợ bé nhỏ của anh sao?
Kết hôn lâu như vậy, mặc dù anh đã nghi ngờ cô, cũng đã gần như tin rằng cô chính là người phụ nữ của năm năm trước, cô chính là người phụ nữ ở đồn cảnh sát ngày hôm đó, nhưng đây là lần đầu tiên anh được tận mắt nhìn thấy khía cạnh tuyệt vời như vậy của cô.

“Hừm, tôi không tin cô dám làm như vậy, cô làm tổn thương tôi thì cô cũng không thoát được.

” Tổng giám đốc Lý chế nhạo, anh không tin cô thật sự dám hại anh, hại anh không phải chuyện tâm thường, cô sẽ không thể trốn thoát.

Giờ phút này, Tổng giám đốc Lý đã biết Tô Khiết không ngốc, vì vậy anh biết cô có thể hiểu được ý tứ trong lời nói của anh, cho nên lúc này, Tổng giám đốc Lý cũng không lo lắng lắm.

“Ô, còn có một chuyện vô cùng quan trọng mà tôi quên nói với Tổng giám đốc Lý, tôi không chỉ có bệnh mà còn có chứng chỉ, nếu không tôi đã làm bị thương nhiều người như vậy, làm sao còn có khả năng ngồi ở đây? Tổng giám đốc Lý, anh là người thông minh, anh nên hiểu chứ, tôi có nên đưa chứng chỉ của mình cho Tổng giám đốc Lý không?”
Mọi người đều có thể nghe ra được lúc này cô đang nói về chứng chỉ nào, đúng vậy, đó là loại chứng chỉ có thể làm tổn thương ai đó mà không cần phải chịu trách nhiệm.

“Phụt!” Trong phòng khác, Tiểu Thất trực tiếp cười:”Mợ ba thực sự rất thú vị”
Phong vân biến hóa quá nhanh và quá bất ngờ, khiến anh không khỏi thất thân một chút.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận