Chương 499
Tô Khiết bỗng kinh ngạc, hoàn toàn sửng sốt.
Tình huống gì thế này?
Cô từng trải qua cảm giác này một lần, chính là buổi sáng năm năm trước…
Ngay cả tâm lý may mắn cuối cùng của Tô Khiết cũng trôi tuột, cho dù cô có rất ít kinh nghiệm về phương diện này, thì cô cũng biết tối qua đã xảy ra chuyện gì.
Cô nhớ tối qua lúc Nguyễn Hạo Thần hôn cô, để cô uống rượu trong miệng anh, rồi cô ngất xỉu.
Cô không hề nhớ những chuyện sau đó nữa.
Nhưng cô không nhớ không có nghĩa là không xảy ra chuyện gì, rõ ràng cô đã làm ra một số… chuyện… sau khi say rượu.
Cô nhớ lúc đó, cô ngất xỉu vào lòng Nguyễn Hạo Thần, cô lại đi cùng anh tới đó, nên Tô Khiết chắc chắn người tối qua ở bên cô là anh.
Cho dù hai người là hợp đồng hôn nhân, không hề có tình cảm với nhau, nhưng cô không nghĩ Nguyễn Hạo Thần có thể giao cô cho người đàn ông khác, nên tối qua chỉ có thể là anh thôi.
Nhưng giữa cô và Nguyễn Hạo Thần chỉ là hợp đồng hôn nhân, anh cũng không yêu cô, nên dưới tình huống bình thường, đáng lý anh sẽ không chạm vào cô mới đúng chứ?
Cô chợt nhớ tới trước đây Hứa Dinh Dinh từng nói, cô sẽ giở trò lưu manh khi say rượu, nên giờ cô cảm thấy chỉ có một khả năng này, đó là bi kịch năm năm trước lại xảy ra lần nữa.
Năm năm trước, vì bị người khác bỏ thuốc mà cô cưỡng bức’ Mặc Diêm, còn hôm nay vì say rượu mà cô cưỡng bức’ Nguyễn Hạo Thần.
Ông trời ơi, sao ông không đánh chết con cho xong luôn đi Tất nhiên, dưới tình huống bình thường, một người phụ nữ bình thường sao có thể thật sự cưỡng bức” một người đàn ông được chứ.
Nhưng cô không giống phụ nữ, càng không phải phụ nữ bình thường.
Lấy thân thủ của cô, một người đàn ông bình thường không phải là đối thủ của cô, nên mọi chuyện đều có khả năng…
Tô Khiết bỗng cảm thấy khóc không ra nước mắt.
Lân trước, cô còn có thể lặng lẽ chạy trốn, nhưng lần này thì sao chứ?
Nguyễn Hạo Thần hiểu rất rõ về cô, hai người còn đăng ký kết hôn nữa, cho dù cô muốn chạy cũng chạy không thoát.
“Tô Khiết, cô có nghe thấy tôi nói gì không, đã mấy giờ rồi hả, cô còn không mau tới đây làm việc?” Tổ trưởng Tạ thấy Tô Khiết không đáp lại thì hét lớn lần nữa.
Tô Khiết nhanh chóng định thần lại, thấp giọng đáp một tiếng, rồi cúp máy.
Cúp máy xong, Tô Khiết hít một hơi thật sâu, giờ trong phòng chỉ còn lại mình cô, rõ ràng Nguyễn Hạo Thần đã đi rồi, giờ đã hơn mười giờ, có lẽ anh đã đi làm rồi.
Trong lòng Tô Khiết vẫn còn tôn tại chút tâm lý may mắn, cảm thấy mọi người đều là người trưởng thành, tối qua là cô.
Say rượu cưỡng bức’ anh, nhưng anh cũng không chịu thiệt gì, có lẽ sẽ không so đo với cô đâu, chuyện này cứ trôi qua như vậy đi, xem như đây chỉ là chuyện ngoài ý muốn thôi.
Tô Khiết nghĩ như vậy, trong lòng mới yên ổn một chút, cô thử cử động cơ thể, nhưng vừa động nhẹ một chút, cả người cô đã đau nhói rồi.
Khóe miệng Tô Khiết khẽ giật, rốt cuộc tối qua kịch liệt đến đâu vậy? Rốt cuộc cô đã phát điên đến mức nào khi say rượu thế?
Trong đâu Tô Khiết chợt nghĩ tới một vấn đề khác, giờ cô đã thế này, vậy Nguyễn Hạo Thần thì sao? Liệu anh có thảm hơn cô không?