Chương 589
Tô Khiết chớp chớp mắt, khẽ nhếch môi, mỉm cười: “Em còn chưa viết xong mà, hiện em mới viết được hai điều, nhưng trước tiên anh có thể nhìn xem…”
Mới chỉ viết hai điều, vậy cô còn định viết bao nhiêu nhiêu?
“Hai điều này đều không được.” Cậu ba Nguyễn giật lấy tờ giấy trong tay cô, xé phăng đi.
Mục đích anh thay đổi bản thỏa thuận là cái gì? Là muốn giành thêm phúc lợi cho mình, chứ không phải tước đoạt mất phúc lợi vốn có của anh.
“Tại sao?” Tô Khiết sửng sốt, động tác của anh quá nhanh, cô không ngăn cản kịp.
“Anh nói không được thì không được.” Cậu ba Nguyễn trừng mắt nhìn cô, hừ lạnh trong lòng, cô còn dám hỏi anh tại sao à? Tại sao? Cô không biết tại sao phải không? Làm gì có vợ chồng nào lại không thể phát sinh quan hệ vợ chồng, còn định trong mười ngày phải ly hôn xong, cô thật đúng là dám nghĩ “Không phải anh nói muốn gì thì viết đó sao? Chẳng lẽ tất cả những gì anh vừa nói là lừa em sao?” Tô Khiết chớp chớp mắt, vẻ mặt rất vô tội, còn có vẻ tủi thân, tất nhiên còn có vẻ lên án rõ ràng.
“…” Cậu ba Nguyễn á khẩu không trả lời được, cảm thấy tức đến sắp thổ huyết.
Anh cảm giác mình đã bê tảng đá nện vào chân mình.
Bây giờ có lẽ anh đã cảm nhận được tâm tình của cậu Liên trước kia rồi.
“Nếu cái này không được, cái kia cũng không được, thì thôi bỏ đi, không thay đổi nữa.” Tô Khiết nhếch miệng, cất bản thỏa thuận ban đầu đi, định đi ngủ, cô không muốn quan tâm đến anh nữa.
Cậu ba Nguyễn hít sâu hơi, nhìn cô như vậy, anh hận nghiến răng nghiến lợi, nhưng lại không thể làm gì.
Anh không hiểu, rõ ràng cô đã say, hiện còn đang mơ màng, sao còn khó dỗ như thế chứ? Nếu không thay đổi nữa, vậy chẳng phải tối nay anh giày vò lãng phí à.
Cậu ba Nguyễn lại hít sâu một hơi, cố hết sức đè lửa giận trong lòng xuống, tiếp tục dụ dỗ: “Chắc chắn vẫn phải thay đổi, nhưng hai điều vừa nãy không thích hợp, cần sửa chữa một chút.”
“Tại sao? Em cảm thấy rất phù hợp, rất tốt.” Tô Khiết luôn suy nghĩ về hai chuyện này nên tất nhiên cô cảm thấy rất tốt.
Nhanh chóng ly hôn với anh là cô có thể mang theo hai cục cưng trở về, sau đó ngày nào cô cũng có thể ở bên cạnh hai cục cưng, có thể ngày ngày nhìn thấy hai cục cưng.
Từ đêm đó sau khi say rượu và phát sinh quan hệ vợ chồng với anh, đã nhiều ngày cô không nhìn thấy hai cục cưng rồi.
Hơn nữa cứ đến trời tối cô đều bị anh giày vò đến gân chết, nên cô căm thù chuyện tiếp xúc da thịt vợ chồng đến tận xương tuỷ.
Cậu ba Nguyễn tự nhủ phải bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh, người trước nay tự cho là bình tĩnh kiêu ngạo như anh mà giờ đối mặt với chuyện này lại hoàn toàn mất kiểm soát.
Nhưng anh vẫn kiên nhẫn hướng dẫn cô: “Em còn nhớ trước kia tại sao chúng ta lại kết hôn không?”
“Hả?” Nghe anh hỏi vậy, Tô Khiết hơi nhíu mày, rất nghiêm túc suy nghĩ.
Vì biết lúc này đầu óc cô hơi mơ hồ, nên cậu ba Nguyễn không hề quấy rây cô, để cô nghiêm túc suy nghĩ.
Anh cảm thấy việc này không cân anh nhắc nhở cô, dù đầu óc cô đang mơ hồ, nhưng chắc chắn cô vẫn nhớ ban đầu tại sao bọn họ lại kết hôn.
Thật ra, anh không muốn dùng chuyện này thuyết phục cô, nhưng mà hiện tại cô khó đối phó như vậy, đúng là anh không tìm ra được chuyện gì khác có thể khiến cô nhượng bộ.
Tô Khiết rất nghiêm túc suy nghĩ một lát, sau đó cũng rất nghiêm túc nói: “Là vì anh cảm thấy em xấu, em đần, phù hợp điều kiện của anh.”
“Khụ…’ Cậu ba Nguyễn suýt chút nữa thì bị sặc chết, cô không hề nhớ, cô không nhớ được chút ưu điểm nào của anh mà chỉ nhớ tới khuyết điểm của anh.
Lúc ấy sở dĩ anh nói như vậy, không phải là vì không muốn cô sinh nghi sao, giờ thì tốt rồi, điều đó lại trở thành chứng cứ anh ghét bỏ cô.
Hơn nữa cô còn từng giờ từng phút khắc ghi trong lòng, bằng không, không có khả năng vào lúc cô đang mơ màng như thế này mà ngay cả lý do chính đáng tại sao trước kia họ kết hôn cũng không nhớ, mà chỉ nhớ rõ ràng điều này.
Lúc này cậu ba Nguyễn thật muốn trực tiếp cắn chết cô Anh cũng không muốn nói chuyện với cô nữa.
Anh cảm thấy nếu cứ tiếp tục nói như vậy thì anh còn chưa đạt được mục đích đã bị cô làm cho tức chết rồi.