CHƯƠNG 680
Cô ta sợ Đường Lăng, thật sự rất sợ, nhưng, cô ta đến đây chính là vì Đường Lăng, cho nên, cô không thể chùn bước.
“Lần này tại sao không để tôi đi? Tôi cần một lý do.
” Cố Nam lần nữa truy hỏi một câu, đây là mục đích cô ta đến tìm anh ngày hôm nay, đương nhiên cũng là cái cớ hợp lý nhất.
“Công việc cần.
” Khóe môi của Đường Lăng khẽ động, nhàn nhạt đáp lại một câu, sau đó liên cụp mắt, bắt đầu xem văn kiện trước mặt.
“Cái gì mà công việc cần, anh cảm thấy tôi là con gái, cho nên xem thường tôi.
” Cố Nam nhìn thấy thái độ lúc này của anh, trong lòng vừa tức vừa sốt ruột, nhưng cô ta biết lúc này cô ta không thể phát tác.
Lần này, Đường Lăng ngay cả đầu cũng không thèm ngẩng lên, đương nhiên càng không có nói chuyện, hoàn toàn phớt lờ cô ta.
“Đường Lăng, anh làm như vậy đối với tôi không công bằng.
” Cố Nam có khi nào nhận sự đối đãi như này chứ, trong giọng nói rõ ràng nhiều thêm vài phần uất ức.
“Đây chính là sắp xếp của tôi, cô nếu như có ý kiến, có thể phản ánh với cấp trên.
” Đường Lăng vẫn không có ngẩng đầu, chỉ là trong giọng nói ẩn ẩn vài phần ý lạnh.
“Anh…” Cố Nam sững người, thân sắc trên mặt bỗng thay đổi, nhìn thấy Đường Lăng đang bận việc của anh, không thèm nhìn cô ta lấy một cái.
Cố Nam có hơi đau lòng mà cụp mắt, cô ta biết, anh đang trách cô ta.
Cô ta rất muốn măng anh một trận, thậm chí hung hăng trừng phạt cô ta, cô ta thật sự sợ nhìn thấy sự điềm nhiên, lạnh nhạt như thế này của anh.
“Đường Lăng, anh có thể tin tưởng tôi một lần không?” Cố Nam trước nay kiêu ngạo, nhưng lúc này ở trước mặt anh, cô bằng lòng buông sự kiêu ngạo của cô ta xuống.
Đường Lăng vẫn không có ngẩng đầu, không có quan tâm, tiếp tục xem văn kiện trong tay, dường như căn bản không có nghe thấy lời cô ta nói, hoàn toàn coi cô ta thành không khí.
“Đường Lăng, anh dựa vào đâu mà không tin tôi, anh đây là phân biệt kỳ thị con gái.
” Tay của Cố Nam siết chặt lại, lần nữa ngước mắt lên, nhìn sang Đường Lăng, trong mắt rõ ràng nhiêu thêm vài phần hận ý.
Đường Lăng sao có thể chứ? Sao có thể đối xử với cô ta như vậy chứ?
Ánh mắt cụp xuống của Đường Lăng hơi lóe lên, kỳ thị phụ nữ? Anh trước nay sẽ không kỳ thị phụ nữ, anh cũng không bao giờ cảm thấy phụ nữ nhất định sẽ kém hơn đàn ông.
Giống như Tô Khiết, có một số chuyện đàn ông không làm được Tô Khiết lại có thể làm cực kỳ tốt.
Nghĩ tới Tô Khiết, giữa chân mày của anh nhiều hơn vài phần ôn hòa, chuyện này đã che đậy đủ lâu rồi, hoặc anh nên nghĩ cách để Tô Khiết mau chóng quay về rồi.
Đường Lăng nghĩ nếu như Tô Khiết trở lại, như thế sợ là có rất nhiêu chuyện đều sẽ xảy ra thay đổi…
Nghĩ tới chuyện có thể xảy ra, khóe môi của Đường Lăng vậy mà không nhịn được nở nụ cười nhàn nhạt.
Cố Nam lúc này nhìn anh chăm chú, mặc dù ý cười trên môi của Đường Lăng không rõ ràng, nhưng cô ta vân nhìn thấy được, cô quen biết Đường Lăng lâu như vậy, trước nay chưa từng nhìn thấy Đường Lăng cười.
Cho nên, khoảnh khắc này, cô nhìn đến ngây ra.
Anh đang cười? Anh vậy mà biết cười? Vậy thì anh cười vì chuyện gì?
Chuyện có thể khiến anh cười, cô ta trong lúc nhất thời thật sự không nghĩa ra được.