CHƯƠNG 698
“Em đang ở đâu? Anh qua đó tìm em.
” Nguyễn Hạo Thần nói thẳng, không chừa chỗ cho cô thương lượng Anh đã quyết rồi, sau này chuyện của cô anh đều phải biết cả, hơn nữa anh còn muốn được góp mặt vào đó.
Những chuyện riêng tư chết tiệt, cô là người phụ nữ của anh, là vợ của anh, hai người là vợ chồng, vợ chồng là một, tại sao phải có bí mật? Tại sao phải có chuyện riêng?
Tô Khiết : “…”
Làm sao mà người này lại trở nên đeo bám như vậy chứ, lúc đi công tác cũng phải kéo cô theo bất kể đi đâu, hôm nay khó khăn lắm mới tới công ty một mình, mới đi không được bao lâu mà sao giờ đã lại đòi đến tìm cô rồi?
Mà bây giờ cô đang phải giải quyết chuyện của Minh Hạo.
Trải qua khoảng thời gian chung sống với nhau này, Tô Khiết cũng đã hiểu được con người Nguyễn Hạo Thần.
Cô biết, chỉ cần Nguyễn Hạo Thần quyết định điều gì đó rồi thì không ai có thể thay đổi được anh cả.
Bây giờ anh nói muốn đến tìm cô, nếu cô không cho anh đến, anh nhất định sẽ không nghe, chỉ càng thêm manh động hơn thôi.
“Em đang ở gần công ty anh, lát nữa sẽ qua chỗ anh.
” Tô Khiết thầm thở dài.
Thật may là nhà trẻ của Minh Hạo khá gần công ty Nguyễn Hạo Thần, vì Hứa Dinh Dinh sống ở đây và hai bé ở cùng cô nên nhà trẻ đương nhiên cũng chọn ở khu này.
Tô Khiết định giải quyết chuyện của Minh Hạo xong sẽ đến gặp anh, chắc cũng không quá lâu, vốn dĩ hôm nay cô vẫn nghĩ sẽ dành nhiều thời gian ở chơi với hai cục cưng của mình, thế nhưng giờ có vẻ như cô lại không thể làm được nữa rồi.
Bởi vì cô hiểu tính tình của Nguyễn Hạo Thần, Nguyễn Hạo Thần chắc chắn còn khó dỗ hơn hai cục cưng của cô nữa.
Cô cảm thấy kiếp trước nhất định mình đã nợ Nguyễn Hạo Thần gì đó.
“Em đang ở gần công ty à?” Hai mắt Nguyễn Hạo Thần sáng lên: “Em định đến công ty tìm anh sao!”
Tô Khiết nghe giọng anh bỗng có thêm chút vui mừng, không khỏi ngẩn người ra.
“Lát nữa em sang tìm anh, giờ cúp máy đã” Vì đã đến bên ngoài nhà trẻ, Tô Khiết không nghĩ nhiều, cũng không nói gì nữa, liền cúp điện thoại.
Lần này mặc dù Nguyễn Hạo Thần cũng bị cô cúp máy, nhưng trên khuôn mặt anh lại thoáng hiện một nụ cười, tâm trạng rất tốt, không khỏi cảm thấy vui mừng khi nghe cô nói sẽ đến công ty tìm mình.
Thì ra cô định đến công ty tìm anh.
Vốn dĩ cô muốn tạo cho anh một bất ngờ đúng không?
Cô ấy nói đang ở gần công ty, thế thì chắc sẽ đến đây rất nhanh thôi.
Lần đầu tiên khi anh gọi cho cô, anh có thể nghe ra rằng lẽ ra cô vẫn còn ở trong xe, còn lần này gọi lại, cô rõ ràng đã xuống xe, bởi vì anh nghe thấy tiếng cô đi bộ, vậy chắc là giờ cô đang đi bộ tới công ty nhỉ.
Có khi lúc này cô đã đến công ty, hoặc biết đâu chừng giây tiếp theo cô sẽ đứng trước mặt anh.
Giờ phút này tâm trạng của Nguyễn Hạo Thần cực kỳ vui vẻ, cũng cực kỳ mong đợi.
Nguyễn Hạo Thần đặt điện thoại xuống, dọn tài liệu trên bàn đi, sau đó anh cứ ngồi trên ghế như vậy, hai mắt nhìn thẳng vào cửa phòng làm việc, lúc này đây anh không muốn làm gì cả, chỉ ngồi đó đợi cô đến mà thôi.
Khi Tô Khiết đi đến bên ngoài cửa nhà trẻ thì bị bảo vệ chặn lại.
“Tôi là mẹ của Đường Minh Hạo, vừa rồi cô giáo gọi điện bảo tôi qua đây.
” Tô Khiết lịch sự giải thích, sẵn tiện cũng tháo kính và mũ ra.
Cô biết cách ăn mặc bây giờ của mình rất dễ bị nghi ngờ.