Chương 780
Nhưng, nhiều ngày như vậy, ông cụ Nguyễn vẫn không chịu buông tay, còn áp chế tổng giám đốc ở khắp nơi.
“Anh đi giải quyết thủ tục này đi.
” Tô Khiết lại không nói gì nhiều, giờ cô chỉ muốn cô gắng làm thủ tục xong để tránh đến lúc đó ông cụ hối hận.
Làm xong mọi thứ cô cũng có thể yên tâm đi thăm bé cưng của cô.
“Được, được.
” Thư ký Lưu liền gật đầu đáp ứng.
Tô Khiết khẽ cụp mi, bỗng nhiên phát hiện vừa nãy đồng thời đưa cả hợp đồng lúc lấy giấy ủy quyền ra.
Đó là thỏa thuận mà cô đã ký với Nguyễn Hạo Thần.
Trước kia bà Nguyễn đã gọi điện thoại bảo cô về nhà cũ, cô liền nghĩ đến chuyện lấy cổ phần Nguyễn Thị từ tay ông cụ Nguyễn, nghĩ ông cụ Nguyễn vẫn luôn bất mãn với cô, vốn không thừa nhận cuộc hôn nhân của cô với Nguyễn Hạo Thần.
Cho nên cô thấy tờ thỏa thuận kia sẽ có tác dụng nên đưa ra, có điều mọi chuyện diễn ra quá suôn sẻ, không cần dùng đến.
Nhưng giờ…
Cô mở tờ thỏa thuận đó ra, sau đó nhìn hai dòng rõ ràng bên trên, Dòng thứ nhất, lấy lại được cổ phần của Nguyễn Thị thì ly hôn ngay lập tức.
Dòng thứ hai, sau khi lấy được cổ phần của Nguyễn Thị, nếu Nguyễn Hạo Thần gặp khó khăn, hoặc là không ở thành phố A thì có thể bảo thư ký Lưu làm thủ tục ly hôn.
Tô Khiết nghĩ, con ngươi khẽ lóe lên, sau đó lại chuyển tờ thỏa thuận đến trước mặt thư ký Lưu: “Thư ký Lưu, đây là thỏa thuận kết hôn của tôi và tổng giám đốc các anh, anh xem chút đi.
”
Vốn cô muốn chờ Nguyễn Hạo Thần về, xử lý xong hợp đồng chuyển nhượng cổ phần mới bàn chuyện ly hôn với anh.
Nhưng giờ dựa theo thỏa thuận, chuyện cô phải làm cũng đã xong rồi, tất nhiên có thể ly hôn ngay lập tức, giờ cô lại vừa đúng lúc ở công ty, thư ký Lưu lại vừa vặn đứng trước mặt cô.
Cho nên mọi điều kiện đều có sẵn rồi.
Còn một điều quan trong, Minh Hạo bị bệnh nằm viện, cô phải về chăm sóc Minh Hạo, nếu Minh Hạo phải phẫu thuật chỉ e không phải chuyện ngày một ngày hai.
Cho nên cô không biết lúc nào thì có thời gian để vê, hơn nữa cô vê chỉ để giải quyết chuyện ly hôn với anh, nếu giờ có thể làm thì sao phải đến lúc đó lại phải đi một chuyến?
Cô đã lâu rồi chưa ở cùng hai bé cưng, sau này cô muốn ở bên cạnh hai bé cưng.
“…” Mắt thư ký Lưu chớp chớp, vẻ mặt lờ lờ, thỏa thuận ly hôn của tổng giám đốc và bà chủ thì cho anh ta xem làm gì?
Thư ký Lưu không động đậy, cũng chưa nhận tờ thỏa thuận trong tay Tô Khiết.
“Trên thỏa thuận viện rất rõ rằng sau khi tổng giám đốc của các anh lấy được cổ phần của Nguyễn Thị, chúng tôi sẽ ly hôn ngay lập tức, nếu anh ấy không tiện hoặc không ở thành phố A, có thể để thư ký Lưu thay anh ấy làm thủ tục ly hôn.
” Tô Khiết thấy thư ký Lưu không nhận liền đẩy thỏa thuận qua một ít, để thư ký Lưu có thể nhìn rõ nội dung bên trên.
Dù sao cô cũng đã thỏa thuận xong với Nguyễn Hạo Thần rồi, lúc này xử lý cũng có thể bớt không ít phiền toái.
Bớt phiền cho cô, đồng thời cũng bớt phiền phức cho Nguyễn Hạo Thần.
Lúc mới ký thỏa thuận cô nửa tỉnh nửa say, nên không có ý thức chủ quan, vì thế hai dòng này chắc chắn là ý của Nguyễn Hạo Thần.