Chương 787
Chỉ là, điện thoại của Tô Khiết còn chưa gọi đi, thì cửa văn phòng đã bị mở ra rồi.
Người vào là thư ký Lưu, còn có một luật sư.
“Bà chủ, đây là luật sư Minh.
” Thư ký Lưu trực tiếp giới thiệu.
“Chào anh.
” Tô Khiết lịch sự chào hỏi.
“Chào cô, xin hỏi cô đã mang theo giấy tờ có liên quan chưa.
” Luật sư nhìn Tô Khiết, thái độ rất khách sáo, chỉ là mang máng có mang theo một chút gì đó kinh ngạc, hiểu nhiên là không tin Tổng giám đốc của bọn họ lại lấy một người phụ nữ như vậy cho lắm.
Nhưng, dù sao cũng là kết hôn hợp đồng, những cái khác chắc cũng không đáng kể gì rồi.
“Mang rồi.
” Tô Khiết nhanh chóng lấy tất cả giấy tờ có liên quan ra, bao gồm cả giấy kết hôn của cô và Nguyễn Hạo Thần.
Lúc nhìn thấy giấy kết hôn, đôi con ngươi của Tô Khiết khẽ lập loè.
Trước đó cô không có lấy ra, là tưởng rằng thư ký Lưu có thể chạy bằng cách đặc biệt nào đó, hoặc là có thể không cần mấy thứ này, dù sao lúc đó khi Nguyễn Hạo Thần kéo cô đi kết hôn, cũng không cân mấy giấy tờ như hộ khẩu gì gì đó.
Có rất nhiều giấy tờ cần thiết, Tô Khiết luôn mang theo bên mình, ví dụ như hộ chiếu hay gì đó cô đều có mang, như vậy, hôm nay cô có thể trực tiếp đi đến sân bay, không cần về nhà lấy nữa.
“Xin hỏi, cô biết giấy kết hôn của Tổng giám đốc ở đâu không?” Luật sư Minh nhìn giấy tờ của Tô Khiết rồi hỏi một câu.
Tô Khiết sững sờ, cô đột nhiên nhớ đến lần trước lúc đi nước R công tác, Nguyễn Hạo Thần mang theo giấy kết hôn ở bên người, lần nay anh đi công tác, chắc không phải lại mang theo trên người đó chứ?
“Chắc không nhất định phải cần giấy kết hôn của anh ta đấy chứ? Không phải có hiệp nghị sao?” Tô Khiết nghĩ lỡ như Nguyễn Hạo Thần mang theo giấy kết hôn bên người, cô cũng không thể đi nước ngoài tìm Nguyễn Hạo Thần lấy giấy kết hôn a?
Lúc này cô không kịp đâu!!
“Tổng giám đốc không có nói với cô sao?” Luật sư Minh sững sờ, đột nhiên tuôn ra câu nói này.
Tô Khiết sững sờ, sau đó lắc đầu, cô chỉ biết lần trước Nguyễn Hạo Thần mang theo bên mình, lần này không biết là có mang hay không, nhưng Tô Khiết không muốn lãng phí thời gian đi tìm.
Cô còn phải đi máy bay, không có nhiều thời gian như vậy.
Vốn dĩ chỉ cần hai bên vợ chồng tự nguyện, là không cần phải lấy hai phần chứng nhận kết hôn.
Lời của luật sư Minh khiến Tô Khiết nhớ đến lúc nãy Nguyễn Hạo Thần gọi điện thoại cho cô, sau đó lại cúp máy, có phải lúc nãy Nguyễn Hạo Thần gọi cho cô là muốn nói chuyện này, sau đó cảm thấy không cần thiết gì lắm, nên cúp rồi?
Nhưng cái mà luật sư Minh hỏi không giống như cái mà Tô Khiết nghĩ cho lắm, đôi con ngươi khẽ lập loè, giấy chứng nhận kết hôn không phải thứ đặc biệt quan trọng gì, cô và Tổng giám đốc là vợ chồng, Tổng giám đốc vậy mà ngay cả chuyện như vậy cũng không nói với cô sao?
Xem ra, Tổng giám đốc thật sự không có tình cảm với cô, cũng không tín nhiệm cô.
Luật sư Minh nghĩ đến điểm này, không có hỏi nhiêu nữa, thực ra không có giấy kết hôn của Tổng giám đốc đích thực là cũng được, thậm chí là không cần giấy chứng nhận kết hôn của cô cũng có thể làm được, chỉ là sẽ rắc rối một chút, anh ta chẳng qua chỉ là cố ý tìm lý do qua đây xem thôi.
Anh ta muốn xem thử người mà Tổng giám đốc lấy rốt cuộc là người phụ nữ như thế nào.
Nhưng, anh ta không ngờ, Tổng giám đốc lại lấy một người phụ nữ xấu như vậy, cũng may chỉ là kết hôn hợp đồng, nếu như là cả đời, vậy cuộc sống sau này của Tổng giám đốc thật sự là quá thảm.
Nhưng thân là một luật sư có tố chất, mấy lời này anh ta chắc chắn sẽ không nói ra.
Luật sư Minh tuy không có nói, nhưng Tô Khiết nhìn thấy rất rõ ràng, với năng lực của Tô Khiết, có thể đoán ra suy nghĩ trong lòng của anh ta rất là đơn giản.