Chương 817
Chương Bình vốn tưởng ông chủ nghe xong tin này sẽ tức giận, tức giận vì bọn họ không có bản lĩnh bằng người ta, nhưng Nguyễn Hạo Thần lại đột nhiên bật cười: “Phải không? Vậy thì sẽ chơi ác hơn”
Anh tin những gì Chương Bình nói, vì anh đã từng thấy qua sự lợi hại của Mộ Dung Tri rồi.
Lần đó tại đồn cảnh sát, anh không chặn được Tô Khiết, sau khi trở về, Tô Khiết nói đi trung tâm thương mại mua quần áo, sau đó anh bảo thư ký Lưu kiểm tra camera giám sát, còn thật sự tra được video Tô Khiết trong trung tâm thương mại.
Lần trước, lúc đuổi theo xe của Đường Bách Khiêm, anh đã bảo Tịch Xuyên kiểm tra camera giám sát nhưng lại không tra được bất kỳ thứ gì.
Vì vậy, anh đã sớm biết bên cạnh Đường Bách Khiêm có một cao thủ máy tính.
Điều mà Nguyễn Hạo Thần nói càng ác hơn, chính là không cần hách, không cần hắc hóa mà chỉ cần trực tiếp phong tỏa tài khoản của Đường Bách Khiêm.
Những chuyện Đường Bách Khiêm làm đã đắc tội không ít các thế lực lớn, cho nên đối phó với Đường Bách Khiêm ở nước M thực sự không khó.
Trong vòng một giờ, tất cả tài khoản của Đường Bách Khiêm đều bị đóng băng.
Đường Bách Khiêm cũng rất nhanh nhận được tin tức, trên mặt Đường Bách Khiêm càng thêm tàn nhẫn, cũng có thêm vài phần quỷ dị.
Nguyễn Hạo Thần thực sự rất tàn nhẫn, nhưng cho dù Nguyễn Hạo Thần tàn nhẫn đến đâu, có anh ta ở đây, Nguyễn Hạo Thần cũng đừng mơ tìm được Tô Khiết.
Trước khi làm mọi chuyện thì anh ta đã sớm chuẩn bị cho những chuyện tồi tệ nhất.
Anh ta rời đi, tương tự với việc anh ta vứt bỏ tất cả mọi thứ ở nước M.
Anh ta thậm chí còn ra lệnh cho tất cả mọi người không nhận bất kỳ nhiệm vụ nào, nhiệm vụ trong tay cũng phải giải quyết càng sớm càng tốt.
Cho dù Nguyễn Hạo Thần có lật tung cả nước M thì cũng không thể tìm thấy Tô Khiết, bởi vì Tô Khiết vốn không ở nước M.
Giờ đây, anh ta và tất cả đàn em của anh ta đã rút lui toàn bộ rồi, không còn liên lạc gì với bên ngoài nữa.
Vì vậy, cho dù Nguyễn Hạo Thần có lợi hại đến đâu cũng không thể tìm được anh ta.
Cho dù Nguyễn Hạo Thần có đóng băng tài khoản của anh ta thì Đường Bách Khiêm cũng không chết đói, sau ngần ấy năm lăn lộn, nếu ngay cả chuyện này cũng không giải quyết được thì anh ta không phải là Đường Bách Khiêm.
Trong bệnh viện.
Nhạc Hồng Linh vào phòng bệnh, không thấy Đường Bách Khiêm, cô ấy sửng sờ một chút, nhưng cũng không nói nhiều, chỉ nhìn Đường Minh Hạo, cười nhẹ: “Bé Hạo cảm thấy thế nào rồi?”
“Tốt hơn rồi, không còn thấy đau nữa.
” Trên mặt Đường Minh Hạo cũng nở một nụ cười nhẹ.
“Ừm, mẹ đến liền khác liền nhỉ, vẫn là thân với mẹ nhất” Nhạc Hồng Linh cố ý trêu chọc.
“Mẹ Hồng Linh cũng thân mà” Đường Minh Hạo chưa kịp nói thì Đường Vũ Kỳ đã nhanh chóng trả lời.
“Ôi chao, cái miệng của bé Kỳ nhà ta thật ngọt nha.
” Nụ cười trên mặt Nhạc Hồng Linh đậm hơn một chút, cô ấy không nhịn được ôm Đường Vũ Kỹ vào lòng.
“Chị Hồng Linh, cảm ơn chị.
” Tô Khiết biết lúc cô không ở đây, hai cục cưng của mình đều là do một tay Nhạc Hồng Linh chăm sóc, cô rất biết ơn Nhạc Hồng Linh.
“Cần nói mấy thứ này với chị sao?” Nhạc Hồng Linh nhàn nhạt nhìn cô một cái, sau đó ngôi vào cái ghế bên cạnh.
Hai mắt Nhạc Hồng Linh khẽ cụp xuống, lộ ra chút cảm xúc phức tạp, vốn dĩ cô ấy gọi điện cho Tô Khiết, bảo Tô Khiết quay lại vì đau lòng cho Minh Hạo.
Nhưng cô ấy thật sự không ngờ sau này lại xảy ra nhiều chuyện như vậy, Cô ấy không nghĩ Đường Bách Khiêm đã sắp xếp mọi thứ từ lâu.