Chương 819
“Ông chủ, tôi biết rồi” Người bên kia thở dài trong lòng, giọng nói rõ ràng nhỏ đi mấy phần.
“Nhớ kỹ, không được bỏ qua nơi nào hết.
” Nguyễn Hạo Thần lập tức dặn dò một câu.
Anh biết, bây giờ Tô Khiết chắc chắn không còn ở nước M, Đường Bách Khiêm không tiếc vứt bỏ tất cả hang ổ của mình, cho nên tiếp theo, Đường Bách Khiêm có thể sẽ đến một nơi nào đó.
Vì vậy, tiếp theo, muốn tìm thấy cô quả thật có chút khó khăn.
Nhưng mà, cho dù khó khăn đến đâu, anh cũng sẽ tìm được cô.
Cùng lúc đó, Đường Lăng cũng đang tìm Tô Khiết.
Đường Lăng biết phương thức liên lạc với Đường Bách Khiêm, bởi vì lúc trước anh đã hợp tác với Đường Bách Khiêm một lần.
Nhưng mà, Đường Lăng gọi điện cho Đường Bách Khiêm, nhưng Đường Bách Khiêm vẫn không trả lời.
Đường Lăng không biết số điện thoại của Tô Khiết ở nước M, mà số điện thoại Tô Khiết sử dụng ở thành phố A sau khi đến nước M thì không dùng nữa, cho nên Đường Lăng không thể liên hệ trực tiếp với Tô Khiết.
Vì vậy, tình hình của Đường Lăng lúc này cũng không khá hơn Nguyễn Hạo Thần là bao.
“Ông chủ, cậu ba Nguyễn đã hạ lệnh cho tất cả mọi người ở khắp nơi đi tìm cô Tô, chúng ta còn cần tìm không?” Hổ Tử biết được tin tức liền báo cáo cho anh, Hổ Tử cảm thấy cậu ba Nguyễn đã thật sự ra tay rồi, đã bày ra thiên la địa võng, còn cần chúng ta sao?
Đường Lăng sửng sốt, khóe môi khẽ nhếch: “Xem ra, cậu ba thật sự rất sốt ruột.
Xem ra, tôi đã đánh giá thấp tình cảm của cậu ba đối với Khiết Khiết rồi.
”
Đường Lăng hiển nhiên hài lòng với điểm này.
“Ông chủ, hay là chúng ta hợp tác với cậu ba Nguyễn đi, nói cho cậu ba Nguyễn những gì chúng ta biết, có thể sẽ giúp được cậu ba Nguyễn.
” Hổ Tử cảm thấy cậu ba Nguyễn đã đi lục soát rồi, bọn họ cũng không cần phái người đi tìm nữa, nhưng bọn họ có thể cung cấp những thông tin hữu ích cho cậu ba Nguyễn.
Đến lúc đó chắc chắn sẽ có thể giúp được cậu ba Nguyễn.
“Cậu là người của tôi hay là người của cậu ta?” Đường Lăng nhướng mắt nhìn Hổ Tử, Đường Lăng biết, thực ra anh biết những chuyện liên quan đến Đường Bách Khiêm không bằng Nguyễn Hạo Thần.
Hơn nữa anh có số điện thoại của Đường Bách Khiêm, vẫn không liên lạc được.
Có thể có ích lợi gì?
Anh muốn giúp Nguyễn Hạo Thần, không bằng làm điều gì đó thiết thực hơn thôi, chỉ là em gái nhà anh đến lúc đó không biết có trách anh hay không?
Một bên là anh em, một bên là em gái, hơi khó chọn, nhưng em gái là người thân, người ta nói một giọt máu đào hơn ao nước lã…
Đường Lăng quyết định rồi, trước tiên sẽ nghĩ cách đưa em gái về thành phố A.
Anh không giúp Nguyễn Hạo Thần, anh chỉ muốn em gái trở về nhận tổ tông thôi.
Đường Lăng thử gọi cho Đường Bách Khiêm lần nữa, lần này, Đường Bách Khiêm đã nhận điện thoại.
“Đường Bách Khiêm, anh giấu Khiết Khiết ở đâu rồi?” Điện thoại vừa kết nối, Đường Lăng là người kiệm lời đã chủ động mở miệng nói.
“Khiết Khiết to như vậy, sao tôi có thể giấu đi được?” Ở đầu giây bên kia, Đường Bách Khiêm cười lạnh.
“Đường Bách Khiêm, người quang minh chính đại không làm chuyện mờ ám, đừng có giả ngơ với tôi.
” Đường Lăng cũng cười nhẹ, anh dừng lại một chút, sau đó chậm rãi nói thêm một câu: “Anh giấu Khiết Khiết, nhưng Khiết Khiết không biết chuyện.
”