Chương 890
Tô Khiết ngước mắt nhìn anh, có chút ngoài ý muốn với lời xin lỗi của anh, nhưng cô lại nghe ra anh xin lỗi không thật lòng lắm, câu xin lỗi đó, lại cứ bị anh nói thành cảm giác đương nhiên.
Anh xin lỗi sao? Là xin lỗi sao?
Có ai xin lỗi giống anh sao?
Đúng, anh nói là xin lỗi, nhưng giọng điệu của anh, biểu cảm của anh rõ ràng đều là đang biểu đạt rằng chuyện này không thể trách anh.
Không thể trách anh, chẳng lẽ trách cô? Trong lòng Tô Khiết càng thêm tức giận.
Tô Khiết âm thầm hít vào một hơi, sao cô lại muốn đánh anh một trận như vậy chứ.
Họ đã ly hôn rồi, sao anh có thể làm vậy với cô?
Nhưng mà, Tô Khiết thầm cắn răng, cuối cùng vẫn nhịn được kích động muốn đánh anh, cô nhanh chóng chỉnh lại lễ phục của mình, không để ý tới anh, thậm chí không thèm nhìn anh, xoay người muốn rời đi.
“Em giận rồi?” Nguyễn Hạo Thần thấy cô muốn rời đi, nhanh chóng vươn tay muốn kéo cô lại.
Nhưng rõ ràng lần này Tô Khiết đã có đề phòng, lập tức tránh đi, cô nghiêng mắt nhìn anh, con ngươi ẩn chứa tức giận, lại có vài phần lạnh lẽo rõ ràng.
Lúc này cô không lên tiếng, nhưng thái độ biểu đạt lại đủ rõ ràng.
Nguyễn Hạo Thần nhìn thấy thái độ của cô, trong lòng khẽ kinh ngạc, vừa muốn mở miệng giải thích, vừa khéo điện thoại của anh lại bỗng dưng vang lên.
Nguyễn Hạo Thần lướt nhìn, thấy nội dung tin nhắn, mắt anh lập tức lướt qua lạnh lẽo.
“Anh đi rồi em hãy ra.
” Lúc lại ngước mắt nhìn cô, sâu trong đáy mắt anh ẩn chứa vài phần cảm xúc đè nén.
Anh không muốn thả cô đi như vậy, nhưng anh càng không thể khiến cô có bất kỳ nguy hiểm nào.
Vừa nãy anh nhận được tin tức nói Mạc Bách đã dẫn người vào rồi, Mạc Bách dẫn người vào nhất định là muốn tìm anh.
Mạc Bách tìm anh, anh không sợ, anh chỉ sợ Mạc Bách phát hiện cô.
Cô ở bên cạnh anh, anh cũng có thể bảo vệ cô an toàn, nhưng như vậy nhất định ít nhiều cũng có nguy hiểm, mà anh không muốn khiến cô mạo hiểm chút nào.
Cho nên, anh quyết định hôm nay để cô rời đi trước.
Đầu tiên để cô an toàn rời đi, rồi anh lại đi tìm cô, tình huống hiện tại, anh muốn tìm cô không có gì khó khăn.
Tô Khiết nghe thấy anh để cô rời đi thì khẽ sững sờ, theo hiểu biết của cô đối với anh thì với tính cách của anh nếu không có chuyện gì đặc thù, anh sẽ không để cô rời đi như vậy.
Nhưng mà, cô còn không kịp phản ứng lại, Nguyễn Hạo Thần đã đẩy mở cửa, ra ngoài.
Mắt Tô Khiết lóe lên, khẽ hít vào một hơi, tất cả xảy ra quá đột ngột, cô cũng không kịp hồi hồn.
Nguyễn Hạo Thần ra khỏi nhà vệ sinh bèn trực tiếp đi tới đại sảnh bữa tiệc, anh biết chỉ cần anh quay lại đại sảnh, lực chú ý của Mạc Bách sẽ đặt hết vào trong đại sảnh, đến lúc đó, cô liền có thể rời đi an toàn.
Nguyễn Hạo Thần ra khỏi nhà vệ sinh, đi không bao xa liền nhìn thấy Lý Vận quyến rũ mê người đi về phía anh.
“Nguyễn tổng, anh có ý gì? Chơi trò mèo vờn chuột với tôi sao?” Lý Vận nhìn thấy anh, cười càng rực rỡ, lắc eo đi tới trước mặt anh, còn cực kỳ yêu kiều liếc mắt đưa tình với anh.
Nguyễn Hạo Thần khẽ nhíu mày, anh không phải kêu Chương Bình xử lý người phụ nữ này rồi sao?