CHƯƠNG 955
Sau khi Nguyễn Hạo Thần đi khỏi phòng VIP liền bước nhanh ra ngoài.
“Cái này vừa nhìn đã biết là photoshop rồi.
Giả lắm.
Đúng là tay nghề chẳng ra sao cả.”
“Tay nghề của cô giỏi thì cô thử photoshop một cái xem chơi.”
Đúng lúc này, trong một phòng VỊP khác có mấy người đang tranh cãi chuyện gì đó.
Giọng nói hơi lớn, cửa lại không đóng chặt, khi đi trên hành lang bên ngoài đều có thể nghe rõ.
“Thế nào, các người bắt nạt bà đây không biết làm sao? Đừng nói là một bức ảnh, cho dù là video camera bà đây cũng có thể photoshop được.” Một người phụ nữ nói giọng hơi thô tục nhưng phần nhiều là toát lên vẻ không phục.
“Xí, chỉ bằng cô sao? Cô nên làm chuyện cần làm đi.
Hơn nữa, video cũng đâu phải ảnh chụp, làm sao có thể photoshop được chứ?”
Lập tức có người phản bác, rõ ràng là không tin lời của cô ta, trong giọng nói của người đó còn mang theo vẻ mỉa mai.
“Ai nói không thể.
Anh không làm được là do anh vô dụng.
Năm năm trước, video trong cửa hàng của tôi chính là đã được photoshop qua, tuyệt đối nhìn không ra sơ hở nào, đủ để gạt tất cả mọi người.” Người phụ nữ kia lập tức trả lời một câu, rõ ràng giọng nói kia tăng cao thêm mấy đề-xi-ben.
Chỉ có điều, người phụ nữ kia hẳn là đã uống khá nhiều rượu, lúc nói chuyện hơi ngọng.
“Còn lừa gạt được tất cả mọi người.
Tôi thấy có gạt thì cũng chỉ gạt một người mù như cô mà thôi.” Lập tức có người chế giễu cười ra tiếng, những người khác cũng học theo cười rộ lên.
Người phụ nữ kia tức giận, đạp thẳng chân lên ghế, chỉ tay về những người trong phòng nói: “Các người phải tin tôi, tôi nói cho các người biết lúc đó ngay cả cậu ba Nguyễn cũng bị gạt đấy.”
Khi người phụ nữ nói điều này, rõ ràng trong giọng nói của cô ta lộ ra vẻ khỏe khoang và đắc ý.
“Phụt, cô đang nằm mơ đấy hả? Còn lừa được cậu ba Nguyễn? Đừng nói là gạt được cậu ba, dựa vào cô thì làm gì có được mối quan hệ với cậu ba Nguyễn?” Rất rõ ràng không ai tin tưởng lời cô ta nói.
“Thực sự, những gì tôi nói là đều sự thật.
Tôi không nói dối các người đâu.
Lúc đó, video không phải do tôi photoshop.
Nó là do một cao thủ khác chỉnh sửa.
Lúc đó thuộc hạ của cậu ba Nguyễn đến cửa hàng của chúng tôi, hoàn toàn không phát hiện được sơ hở nào cả.” Giọng của người phụ nữ cao hơn một chút, vì sợ người khác không tin, cô ta phất tay vỗ bàn: “Các người nói đi, nói đi, ở thành phố A này có bao nhiêu người thông minh, giỏi giang hơn cậu ba Nguyễn chứ? Nhưng lúc đó đã video được chỉnh sửa qua, lại có thể lừa được người của cậu ba Nguyễn…”
Lúc này, giọng nói của cô ta rất lớn, cửa phòng lại không đóng chặt cho nên bên ngoài đã nghe thấy rõ ràng lời nói của cô ta.
Vừa vặn Nguyễn Hạo Thần đi đến bên ngoài cửa phòng nên nghe được rất rõ lời của cô ta nói.
Người phụ nữ trong phòng không biết cậu ba Nguyễn, nhưng Nguyễn Hạo Thần lại chắc chắn một điều là người bị gạt trong
miệng cô ta chính là anh.
Năm năm trước? Video camera?
Những tin tức này khiến Nguyễn Hạo Thần nghĩ tới một khả năng.
Đột nhiên bước chân của cậu ba Nguyễn dừng lại.
Vừa vặn thư ký Ngô đến tìm Nguyễn Hạo Thần cũng nghe được.
Khác với cậu ba Nguyễn, chuyện video camera lúc đó là do anh ta đi điều tra.
Anh ta biết người phụ nữ kia, cho nên ngay lập tức thư ký Ngô đoán được người phụ nữ kia nói cái gì.
Ngay lập tức thư ký Ngô ngây ra, sợ hãi đến trợn mắt há miệng.