CHƯƠNG 999
Thật ra anh ta nói như vậy là bởi vì anh ta biết Nguyễn Hạo Thần đang ở bên cạnh Tô Khiết, cũng biết có thể Nguyễn Hạo Thần nghe được lời của anh ta, cho nên anh ta mới cố ý nói như vậy.
Anh ta nghĩ, Tô Khiết nghe được những gì anh ta nói, cho dù là cô nảy sinh chút nghi ngờ hay giữ yên lặng với Nguyễn Hạo Thần thì cũng đủ để đả kích Nguyễn Hạo Thần.
Nhưng mà anh ta chưa bao giờ nghĩ rằng Tô Khiết sẽ bảo vệ Nguyễn Hạo Thần như vậy.
Đường Bách Khiêm biết, lời đã nói ra thì không thể thu lại được cho nên anh ta chỉ đành thay đổi giọng điệu, nhưng ý tứ cũng gần như thế.
“Ừm, em biết rồi.
Cảm ơn đàn anh.” Lần này Tô Khiết không nói nhiều nữa.
Mấy năm nay đàn anh đã giúp đỡ cô rất nhiều.
Cô biết ơn anh ta cho nên vẫn luôn coi anh ta như người thân của mình.
Cô cũng biết những lời nói của đàn ông đôi khi thật khó tin, nhưng …
Nhưng mà từ xưa tới nay Nguyễn Hạo Thần hình như chưa bao giờ nói lời ngon tiếng ngọt với cô.
Cô hoài nghi cậu ba Nguyễn sẽ không biết dùng lời ngon tiếng ngọt để dỗ dành phụ nữ.
Nghĩ đến đây, Tô Khiết không khỏi ngước mắt lên nhìn Nguyễn Hạo Thần sau đó liền nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần đang không ngừng cười.
Tô Khiết sửng sốt, chớp chớp mắt, người này sao lại cười?
Anh là đang nghĩ tới chuyện gì mà vui vẻ như thế?
Vừa nãy đã xảy ra chuyện gì mà cô không biết sao?
Không phải, vừa rồi vẻ mặt của anh còn tối sầm sao? Bây giờ sao đột nhiên lại cười ra tiếng thế kia? Sao cô có cảm giác hoảng sợ thế này?
“Đàn anh, nếu không còn việc gì nữa thì em cúp máy đây.” Lúc này Tô Khiết đã bị nụ cười của Nguyễn Hạo Thần làm cho giật mình, sau đó cô cúp luôn điện thoại của Đường Bách Khiêm.
Tô Khiết cảm thấy Nguyễn Hạo Thần cười như vậy, có lẽ cô cần phải đề cao cảnh giác hơn, cẩn thận ứng phó mới được.
Nhìn thấy Tô Khiết cúp điện thoại của Đường Bách Khiêm thì nụ cười trên mặt Nguyễn Hạo Thần thì càng thêm rạng rỡ.
“Đêm hôm khuya khoắt anh có thể đừng cười như vậy được không?” Rốt cuộc, Tô Khiết không nhịn được nói ra suy nghĩ trong lòng.
Cô biết anh lâu như vậy nhưng đây vẫn là lần đầu tiên cô thấy anh cười như thế này.
Lẽ nào Nguyễn Hạo Thần trúng tà rồi?
Nghe những những gì cô nói, cậu ba Nguyễn hơi sững sờ, có vẻ đối với chuyện tình cảm cô thực sự phản ứng rất chậm.
Rõ ràng cô không nhận ra được lúc này anh đang rất vui vẻ.
Lúc này anh cười đều là vì những lời nói lúc nãy của cô đối với Đường Bách Khiêm.
Nói một cách chính xác là bởi vì cô đã bảo vệ anh trước mặt Đường Bách Khiêm.
Nguyễn Hạo Thần đưa tay ra, nhẹ nhàng nắm tay cô xoa nhẹ.
Hơn nữa anh cũng không xoa bóp theo quy luật gì, bởi vì lúc này anh chỉ nắm tay cô, chứ không có thêm hành động gì nữa.
Tô Khiết thầm thở dài, đột nhiên cô cảm thấy khủng hoảng, vô cùng khiếp sợ?
Lẽ nào cậu ba Nguyễn trúng tà thật rồi?
“Anh, anh không sao chứ?” Tô Khiết nhìn anh, dè dặt hỏi.
“Anh cảm thấy chóng mặt và khó chịu.” Nguyễn Hạo Thần vốn dĩ muốn nói không sao nhưng lời vừa đến môi anh lại đột nhiên thay đổi.