Đau không thể tả.
Hạng Chí Viễn, thật sự đang sắp đặt cho những chuyện sau này…
“Đây là giấy tờ bất động sản, chìa khóa xe thể thao, cậu Hạng còn gửi một khoản tiền vào trong tài khoản tiết kiệm của chị!” Cô Minh Thành lấy một cái túi lớn từ trong tay đàn em đứng ở bên cạnh qua, bên trong đựng một đống thứ.
Toàn bộ đều ném về phía cô.
“…”
Giang Ninh Phiến không phòng bị, trên tay còn cầm cốc nước, bị nhiều đồ ném tới như vậy, nước xối hết lên trên người, quần áo đều bị ướt.
Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Cậu Hạng nói chị chướng mắt tiền bẩn của anh ấy, nhưng anh ấy còn chưa kịp kiếm ra tiền gì sạch sẽ, mong chị nhận lấy cho!” Cô Minh Thành truyền đạt lời nói xong, căm hận mà trừng mắt nhìn cô.
“…”
Hai tay Giang Ninh Phiến ôm một đống đồ này, ngón tay khe khẽ run lên.
Hạng Chí Viễn…
Anh sẽ không sắp đặt hậu sự của mình quá chu toàn như vậy chứ.
Là muốn cô khó chịu chết sao?
“Chúng ta đi!” Cô Minh Thành quát to một tiếng, dẫn theo đám đàn em rời đi.
“…”
Giang Ninh Phiến im lặng từ đầu đến cuối, cô không biết mình nên nói những gì, còn có thể nói được gì đó…
Gác đồ đạc qua một bên, Giang Ninh Phiến đi tới đóng cửa.
Cô Minh Thành đứng yên ở cửa quay lưng lại với cô.
Giang Ninh Phiến nhìn mái tóc ngắn màu bạc của anh ta, lại hạ mắt xuống nhìn về phía nắm tay siết chặt của anh ta.
“Cô Minh Thành, anh muốn đánh thì cứ đánh đi, tôi sẽ không đánh trả.
”
Giang Ninh Phiến thản nhiên mà nói.
Cô biết Cô Minh Thành hận cô, hận cô hủy hoại Hạng Chí Viễn…
Mà cô, đúng lúc cũng cần mấy bạt tai để làm cho bản thân thoải mái một chút.
“…”
Nghe vậy, Cô Minh Thành chậm rãi xoay người, mày rậm mắt to trừng cô, trừng mắt nhìn cô chằm chằm.
Giang Ninh Phiến đã chuẩn bị sẵn sàng chờ bị ăn đánh.
Giây tiếp theo, Cô Minh Thành bỗng nhiên khụy gối xuống, thẳng tắp mà quỳ rạp xuống trước mặt cô…
“Anh làm gì vậy?”
Giang Ninh Phiến hoảng hốt mà nhìn anh ta, không khỏi lùi về phía sau một bước.
Đám đàn em thấy Cô Minh Thành quỳ xuống, cũng ào ào quỳ xuống theo, quỳ đầy đất trước cửa chung cư của cô…